Thứ Ba, 21 tháng 2, 2023

98-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT PHÁP TẬP 2: TÂM NGUYỆN MINH THÀNH

 

98-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT PHÁP TẬP 2: TÂM NGUYỆN MINH THÀNH

Phan Rang, ngày 5 tháng 4 năm 2001 Kính thưa Thầy, Chúng con, tập thể Nguyên Thủy II, xin kính chúc sức khỏe Thầy, cô Diệu Quang và tất cả Tăng, Ni, cư sĩ trong Tu Viện Chơn Như thân tâm thường an lạc. Kính thưa Thầy, con xin có đôi dòng hồi ký, xin tâm sự với người Thầy đáng kính nhất đời con. Con nguyện sẽ trở thành một người con sanh ra từ miệng của Thầy. Thưa Thầy, con được sanh ra trong một gia đinh Nho giáo bần hàn, gia đình luôn bất an vì vật chất gạo tiền. Cho nên từ lúc nhỏ, con đã nuôi tâm ý thành đạt làm ra của cải vật chất bằng nổ lực khối óc và bàn tay, tạo dựng cho gia đình đầy đủ vật chất sung túc. Nhưng không ngờ khi con đạt được ý muốn trở thành gia đinh sung túc cơm tiền dư giả, thì những cái bất an của gạo tiền dư giả đó lại xẩy ra, có phần bi đát cũng không kém gì của những bất an trước. Thật là nghèo cũng khóc mà giàu cũng khóc. Sau đó có một việc xẩy ra khiến cho con bàng hoàng, đó là một vụ tai nạn xe cộ của người bạn con, do ăn nhậu say sưa mà chết một cách bất đắc kỳ tử, khi tóc hãy còn xanh, để lại mẹ già và người vợ đang mang thai bốn tháng. Từ đó về sau con ưu tư khắc khoải: Vậy thì cuộc đời này có gì mà vui đâu. Ẩn nấp đằng sau những thú vui dục lạc là những cái đau khổ chực chờ, những tai nạn khủng khiếp. Kính thưa Thầy, cho đến tháng 3-1999 con gặp được pháp của Thầy, thì tâm trạng của con giống như trời hạn mà gặp mưa, như đứa con bơ vơ lạc loài mà gặp lại cha mẹ. Thầy ơi, con vui mừng không thể nào tả nổi, tâm con giao động mạnh và con xác quyết đây là chân lý, đây là hạnh phúc, đây là mạch sống mà chính ta đang tìm đây. Ta phải thực hiện con đường này. Ta phải thực tập con đường này. Vâng, lúc đó con đã quay lại 180 độ. Từ đó con từ bỏ tất cả những thú vui dục lạc trước đây; từ là một người ăn chơi trác táng, con trở thành một người ăn chay trường. Ăn, ngủ, độc cư, thực tập thời khóa y như một người tu sĩ chuyên tu ròng rã suốt gần 2 tháng mà không bệnh đau, thật là vi diệu thay cho pháp Phật, vi diệu thay những câu tác ý như lý, đã giúp cho con từ là người ăn ngày 3 bữa, ngủ 8 tiếng một đêm mà chuyển sang ăn ngày một bữa, ngủ bốn năm tiếng một đêm mà vẩn bình thường không bệnh đau. (Sau đó Thầy đã bảo con nên nghỉ, không nên căng thẳng thực tập, phải tùy hoàn cảnh và đặc tướng của mình mà tu tập, không nên làm khổ mình khổ người.) Kính bạch Thầy, cho đến rằm tháng 7 năm 1999, con và các anh bạn đạo đã tìm vào Tu Viện quy y với Thầy, chúng con đã trực tiếp được Thầy dạy dỗ. Lúc đó những giọt nước mắt của con đã tuôn trào, những giọt nước mắt sung sướng chen lẩn tội nghiệp. Sung sướng là chúng con có được phước duyên rất lớn, được gặp một bậc Alahan là Thầy, được gặp thiện hữu tri thức là Thầy. Thật là nghìn năm một thuở. Thầy như người cha già, lòng từ rộng mở, dang tay đón những đứa con lạc lỏng hư hèn trở về nương tựa nơi cha, để những lời đạo đức này thấm vào óc vào tim chúng con, để chúng con từ bỏ bản chất của loài cầm thú, để chúng con tập làm người lại. Còn những giọt nước mắt tội nghiệp là tội nghiệp cho cha mẹ của con không còn sống để được nghe những lời chân lý của Phật bị chôn vùi gần 2500 năm nay mới được sống lại; những giọt nước mắt cho vô số người còn ham mê những ác pháp của thế gian này, những giọt nước mắt tội nghiêp thương cho hằng triệu tín đồ đang rơi vào những tà pháp, kiến giải, tưởng giải.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

290-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ.

  290-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ. Kinh sách của Tu viện Chơn Như chỉ kính biếu không bán . Phật tử cần kinh sách của Tu viện Chơn Như...