97-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 2: TÂM NGUYỆN M.N.C.S./ 2
Ðến cuối cuộc
đời may ra tâm đã xã sạch và đức hạnh tròn đủ để thực hiện thiền định. Còn ai
gan dạ hơn, dám nhận chân được mọi ngõ ngách của cái bản ngã mình mà diệt cho hết,
dám quyết tâm làm cục đất, Thầy và cô Út nắn sao, dạy sao đều làm vậy thì ắt hẳn
là mau tiến lắm. Ai dám bền chí thấm nhuần bài "xã tâm" của Thầy để
áp dụng vào "bài thực hành" của cô Út thì kết quả được thu ngắn thời
gian lại. Vài lời trong bài ấy là "Xã tâm không phải một ngày, một tháng,
một năm. Mà phải nhiều ngày, nhiều năm tháng" Hoặc" Còn thấy người
khác xấu ác là tâm ta chưa buông xã. Tâm chưa buông xã là tâm chưa thanh thản.
Tâm chưa thanh thản thì làm sao nhập định được. Chỉ khi nào trước mọi nghịch cảnh,
mọi hoàn cảnh ta đều suy tư trong thiện pháp và đều thấy mọi người tốt với ta,
thì khi ấy tâm ta được thanh thản, lúc bấy giờ nhập định dễ dàng như trở bàn
tay". Con cũng là một trong số người xã tâm dở nhất, đã từng "được"
Thầy ví như cọng bún thiu. Phen này con phải cố gắng và cố gắng hơn bên sự dìu
dắt thực hành của cô Út, để quyết tâm thực hành cho bằng được lời vàng ngọc của
Thầy dành cho chúng con. Bên cạnh chúng con còn có một tấm gương, một bài học sống
động của cô Út Diệu Quang mà trong xóm cũng nhiều người công nhận. Thật đúng
như câu: "Cảnh khổ là nấc thang cho bậc anh tài". Cô Út đã quá cực khổ,
long đong từ bé, dù còn ở trong gia đình, đến lúc đi học, đi làm, cả lúc đi bán
hàng và lúc làm cả nghề thợ rèn, một nghề nặng nhọc hơn các nghề và nhất là đối
với các người nữ. Lúc nào cô cũng vất vả, tảo tần lo cho cả gia đình và bản
thân. Ðến giai đoạn hơn 20 năm giúp Thầy nuôi chúng tu học, lại là lúc gian nan
khổ sở hơn nữa cả về thể xác lẫn tâm hồn. Quần quật vất vả lo toan... với tấm
thân gầy và chiếc xe đạp ngày ngày lo phục vụ cơm nước, thuốc thang, may sắm áo
quần, liên hệ trong ngoài Tu Viện để giữ gìn an ninh, xin giấy tờ phép tắc cho
mọi người... Chưa nói đến những tai nạn bất ngờ xảy ra trong lúc làm việc như bị
điện giựt suýt chết, gảy tay, suy nhược cơ thể, áp huyết tụt giảm và còn bao
nhiêu thứ nữa... Song mỗi lần như vậy là một lần ý chí cũng như sự dũng mãnh của
cô được vươn cao hơn để phục hồi cơ thể, sớm tiếp tục phục vụ cho mọi người. Tất
bật là thế, gian nan ... đảm đang là thế ấy. Nhưng lại toàn chuốc lấy những oan
ức, ngang trái đủ điều... với những dư luận không tốt từ những người đã được cô
Út lo hằng bao bữa ăn, hằng bao giấc ngủ an toàn để tu tập. Một sự thật quá phũ
phàng này,chắc ai cũng công nhận rằng: Từ các chướng ngại pháp mà cô Út đã đầu
tư, và dệt thêu thành nhiều đề tài để thử thách cho mọi người tu tập xã tâm.
Nhưng do sự tu của mọi người chưa đủ sức xã sạch các chướng ngại ấy nên nó trở
thành một khối ác nghiệp rồi phản ứng lại người dạy mình. Nhưng thái độ cô Út
thì sao? Út vẫn có cái buồn cho mọi người không tu được, không xã được, mà
không học hỏi cách xã tâm. Tiếp sau đó Út dửng dưng, an vui giải quyết tiếp tục
trăm công ngàn việc phụ với Thầy và lo chu toàn trong Tu Viện. Rồi sau đó nữa,
Út an nhiên tự giải thoát cho chính mình. Quyết tâm đạt đến việc tịnh chỉ hơi
thở, làm chủ sự sống chết. Ðồng thời đã và đang rèn luyện mọi người xã tâm để
hướng dẫn họ tiến đến giải thoát như mình vậy. Chúng con thấy thật là một sự độ
lượng bao dung vô bờ bến. Kết quả sẽ đến với bất cứ ai có đủ niềm tin với chánh
pháp, với Thầy và cô Út. Tấm gương nầy khiến cho con muốn ghi lại đôi điều qua
bài thơ nhắc nhỡ chính mình, và bao người có đủ duyên với Ðạo Phật chân chánh.
Con xin tạm lấy tựa đề là "Gương sáng". Cúi xin Thầy và cô Út, nếu có
thể, chọn lại tựa cho con, đồng thời bổ sung sửa giúp con những gì cần sửa (nhất
là giai đoạn đời tư của Út, con chỉ mới sơ lược vài câu chứ không diễn đạt đầy
đủ được). Chúng con xin thành tâm đãnh lễ Thầy và cô Út. Chúng con nguyện cố gắng
làm theo lời Thầy và cô Út dạy. Trước mắt là "thường xuyên trình tâm niệm
của mình". Có như vậy chúng con mới mau tiến được. Chúng con nghỉ rằng chỉ
có sự tiến bộ của chúng con mới thật sự mang lại niềm vui cho Thầy và cô Út chứ
không còn lời chúc suông nữa. Chúng con sẽ cố gắng! Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu
Ni Phật. Gương sáng Trông ai dáng vẻ đáng yêu Ra vào xây dựng chắt chiu mọi điều
Sớm khuya cơm nước, bận nhiều Chợ nong, tiếp khách, kiểm tra, dạy thiền Chúng
nam, chúng nữ hậu tiền Thoáng qua cô đã phát bài xả tâm Ai mà tỉnh giác chuyên
cần Trí tuệ sắc bén nhận chân pháp mầu Xả ly, ly xả mau mau Thiện pháp tăng trưởng
lòng tràn hân hoan Niết Bàn hiển lộ rõ ràng Thân tâm an lạc không màng thời
gian Lời Thầy truyền dạy vô vàn Ðức hạnh, thiền định không còn thiếu chi Luyện
từ tâm tánh chi li Lập nền đạo đức xây nên móng thiền Muốn nên thì phải thường
xuyên Nhẫn nhục, tùy thuận, luôn luôn bằng lòng Ðộc cư, ăn, ngủ hạnh thông Suy
tư buông xả mới mong định thiền Ðức hạnh chưa đủ chưa yên Chớ lo miên mật chỉ
chuyên luyện thiền Một là tẩu hỏa bị điên Hai là ngã lớn lôi nghiêng khỏi chùa
Ba là tâm xả không hòa Nghịch cảnh kéo đến ôi chao nản lòng Tu thiền kiểu đó đừng
mong Tháp cao không móng long chong dường nào Chủ trương Thầy, Út như nhau Ðạo
đức cho vững rồi sau tu thiền Ai mà theo ý mình liền Năm qua tháng lại chữ phiền
thiệt to Ngồi trong thất nhỏ so đo Nên đi hay ở, ở đi thể nào Ai mà tĩnh giác
mau mau Dẹp tan ngã chướng, xả mau những gì?. Những gì ấp ủ như chùy, Trình
ngay thiện hữu tức thì an tâm Ðừng mang ngã chấp thậm thâm Xa rời chánh pháp
ngàn năm u hoài Khuyên ai nhớ lấy lời Thầy "Thời gian là thước đo ngay
lòng người" Gan dạ! bền chí! ai ơi!! Gian nan chẳng ngại thảnh thơi an
nhàn Bởi tâm ly xả hoàn toàn Tâm hồn lặng lẽ lần sâu tứ thiền Ấy là ân ngh ĩa m
ột mi ền Ðáp đền ơn trọng c ủa Th ầy và Cô Tâm kia m ột cõi h ư vô Hòa tan muôn
m ột, hòa vui lòng người Bây gi ờ tâm mãi vui cười D ẫu cho ngh ịch c ảnh ng ập
trời hi ểm nguy B ền lòng v ững d ạ ch ẳng đi Ch ẳng qua: ác pháp- xá chi?! Ai
bày?! Từ nay th ắm đượm l ời Th ầy Nh ư nh ư b ất động tâm này qu ản bao D ựng
l ại Ph ật Pháp ngày nào Theo gương Ð ức Ph ật Thích Ca soi đường Gương Th ầy
làm ch ủ vô thường Sanh già b ịnh ch ết tuyệt đường t ử sinh Tự tại theo ý c ủa
mình Nương l ời cô Út t ận tình d ạy ta Th ế là con trẻ m ọi nhà Y theo l ời Ph
ật, l ời Th ầy, l ời Cô Trang s ử Ph ật Pháp đi ểm tô Di ệu Quang sáng chói nh ấp
nhô ánh h ồng Di ệu Quang: cô Út nhi ệt n ồng Bao n ăm qu ản ng ại? M ột lòng
hy sinh Ngày nay con trẻ kính tin Nh ờ Út tâm x ả ch ỉnh mình l ạc an Từ Nam
chí B ắc thênh thang Cùng tu cùng ti ến cùng rèn x ả tâm Tham, sân... l ậu ho ặc
tiêu d ần Tri ền cái ki ết s ử âm th ầm bi ến tan L ời Th ầy quí giá ngút ngàn
Vượt không gian c ả th ời gian ch ẳng màng Tu thì giải thoát rõ ràng Thi ện tâm
thanh th ản lòng tràn an vui Màn đen ác pháp đẩy lùi Sáng trong pháp thi ện s ớm
chi ều trào dâng Nhân qu ả duyên kh ởi vô ng ần Xả tâm di ệt ngã lý chân chuyên
c ần Nhân thi ện qu ả thi ện hi ện d ần Ð ổi thay qu ả ác l ở l ần tạo ra Th ầy,
Cô độ lượng th ứ tha Nh ận cho con trẻ l ạy ba l ạy này Kh ẩn c ầu ân xá nhi ệm
m ầu Quyết tâm tu s ửa nguyện c ầu mai sau "Sóng tràn chánh pháp lan mau
Năm châu bốn bể hợp nhau tương đồng" Ðệ huynh son sắt một lòng Cùng nhau
tu luyện pháp m ầu Th ầy ban C ư s ĩ- cô Út m ở màn Làm ch ủ sanh t ử d ẫn đàng
người sau Ch ị em ta hãy cùng nhau Quyết tâm b ền chí luyện sâu pháp này Pháp
này Gi ới Ð ức h ằng ngày Ðịnh tâm thanh th ản Tu ệ khai t ỏ tường Lòng người
nham hi ểm khôn lường D ừng ngay ngã ác s ớm nương về Th ầy Minh S ư Thông L ạc
đức dày R ộng lòng đưa d ắt muôn vàn chúng sinh S ẵn sàng Th ầy so ạn giáo
trình Tu mau lu ống để hai nghìn n ăm qua Th ời gian... Ph ật Pháp sa đà Gi ờ
đây đã có Minh S ư d ẫn đàng Xua tan kiến chấp dị đoan Ðã từng len lỏi tâm can
mọi người Khen che, châm biếm, mỉa cười Khiến cho Phật Pháp bao đời... đáng
thương Khẩn cầu tu sĩ bốn phương!! Mau mau trở lại con đường Phật đi Ðừng nên bảo
thủ mà chi Nhận chân cho kỹ "Thủy Nguyên" kinh nào Kinh nào là của người
sau Mạnh dạn dứt bỏ ngày sau được nhờ! Ðừng vì tài sản sờ sờ! Ðừng vì danh hão
làm mờ lương tri Hãy vì trí tuệ từ bi Nở để con cháu si mê lạc lầm!? Lời Phật lại
chẳng suy tầm (1) Truyền rao giảng dạy lời người mà chi (2) Tu vậy chứng đắc nỗi
gì? Hãy bừng tỉnh lại nghĩ suy đôi điều Lưỡng lự! Quyết định! Ðổi chiều!! Chánh
tà, tà chánh, chọn tà thì tiêu Trí tuệ sánh chẳng bao nhiêu Chẳng nên truyền tụng
làm tiêu bao đời! Chúng con muôn giọng ngàn lời Khẩn cầu tu sĩ vạn lời thiết
tha Ðộ mình rồi hãy độ tha Ðể hàng hậu học khỏi sa, lạc, nhầm Dẹp tan tự ái mê
lầm "Ðường Về Xứ Phật" quyết tầm mà đi! (3) Minh Sư hoan hỉ khắc ghi
Mong sao hậu thế tỉnh tri tiến dần Kính tôn tu sĩ thanh bần Ðức cao hạnh cả
muôn phần noi theo M.N.C.S. (1) Kinh Nguyên Thủy (2) Kinh Ðại thừa (3) Ðường Về
Xứ Phật, bộ sách 10 tập do Minh Sư Thông Lạc tu viện Chơn Như lưu truyền. Kính
bạch Thầy và Cô Út, Từ nào giờ con không biết viết gì hết, song trước một cuộc
chấn hưng đổi mới để đi đến thống nhất về tư tưởng chánh tà trong Ðạo Phật mà
Thầy và cô Uùt là người đang gánh nặng. Ðúng là đứng mũi chịu sào, chúng con muốn
nói lên vài lời để mong muốn mọi người hiểu Thầy hiểu Cô hơn. Từ đó có niềm tin
với chánh pháp mà Thầy đang hết lòng làm sáng tỏ trở lại như thời Phật đã tu.
Thầy nói hay một tu sĩ khác nói, hoặc cũng cùng một lời một ý. Nhưng ở góc độ
người cư sĩ người Phật tử nói lên thì lại mang một ý nghĩa khác và một số đông
cùng nói lên lại thêm một ý nghĩa khác nữa. Con mong sao mọi người đều hưởng ứng
với cuộc chấn hưng nầy để mọi người có hướng đi đúng; một hướng đi đúng để
không còn sợ ai sai đường lạc lối nữa; một hướng đi đúng đi về hướng đạo đức
nhân bản nhân quả không làm khổ mình khổ người. Kính ghi, Con của Thầy và Cô Út

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét