Thứ Ba, 21 tháng 2, 2023

74-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT PHÁP TẬP 2: THƯ GỞI CHO VỢ/ 1

 

74-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT PHÁP TẬP 2: THƯ GỞI CHO VỢ/ 1

TÂM NGUYỆN CỦA NGHIÊM XUÂN TRƯỜNG THƯ CHO VỢ

Gửi em Thanh. Hôm nay anh viết thư này về thăm em và cũng là để gởi tới em nỗi niềm ray rứt của anh về cuộc sống của em và cuộc đời anh. Anh ra đi anh biết rằng em sẽ buồn khổ và lo lắng. Em lo rằng kinh tế gia đình sẽ không phát triển được. Em lo rằng những hiểu biết và sự quan hệ của em đối với xã hội không đủ khả năng để ứng phó với mọi hoàn cảnh. Em lo rằng cuộc sống sẽ buồn tẻ và con còn nhỏ, lo rằng mọi người cười chê rằng -Chồng mình đi tu. Suy nghĩ về kiếp sống của con người anh thấy đời người thật quá khổ sở -khổ về bịnh tật tai ương, ai sinh ra ở đời này cũng đều phải gánh chịu bệnh tật, kẻ thì ít người thì nhiều, đau đớn cùng cực. Có cái xác thân này là nơi để tai nạn xảy ra làm cho đau đớn xác thân. Mọi người ai cũng phải trãi qua bệnh tật, tai ương như vậy nên họ cho nó là thường tình. Ðức Phật là người chỉ đường vạch lối để con người thoát khỏi bệnh tật tai họa này nên anh ham thích đạo Phật. Có thân này là có sự già nua khổ sở. Anh còn nhớ ngày nào mẹ anh rất trẻ khỏe thế mà thoáng chốc đã trở thành già nua ốm yếu, tay chân run rẫy, đi lại khó khăn, thở chẳng ra hơi, mắt mờ, đầu óc u tối. Ðó là đời người ai cũng phải chịu già nua, chết chóc này, nên con người phải khổ đau -Duy chỉ có Ðức Phật là người đã vượt ra khỏi bệnh tật, già nua chết chóc, và Ngài vạch nói cho mọi người cũng vượt ra sự khổ đau này nên anh thích theo Phật. Cuộc sống tu hành để mong cầu sự giải thoát là cuộc sống gian khổ và khó khăn nhất trên trần gian này - nó là cả một công trình vĩ đại vô cùng. Em thử hình dung mà xem -Người tu hành thì ngày chỉ ăn có một bữa cơm, ngủ vài tiếng đồng hồ, lúc nào cũng sống trong sự tu hành, cả 24 giờ đồng hồ đêm lẫn ngày (ai ngũ cũng có sự tu tập, đó là tập tỉnh thức để xã bỏ chiêm bao). Cuộc sống của người tu hành là phải từ bỏ mọi sự ham muốn ở trên đời này , từ bỏ mọi sự dục lạc của thế gian - sống khổ hạnh tột cùng để từ bỏ, để gội rữa những thói hư tật xấu của thân, tâm để sống trong thiện pháp. Ngày trước anh cũng như em bây giờ, chẳng hề biết cuộc đời khổ đau ra sao, chỉ biết làm và ăn vui chơi thỏa thích, có buồn bực gì cũng chẳng cho là khổ gì cả. Nhưng từ ngày anh thấu hiểu được giáo lý của Ðạo Phật anh thấy rất rõ khổ đau của đời sống con người vô cùng vô tận -niềm vui của con người chỉ thoáng qua như sương buổi sớm như bóng nước trời mưa. Khổ đau ấy từ nơi mình gây ra do từ những lời nói thiếu ý thức, thiếu suy nghĩ rồi mình phải gánh chịu sự ân hận khổ đau, hoặc từ những lời nói, hành động của người làm cho mình khổ đau. Hoặc sự khổ đau nẩy sinh ra từ những ý nghĩ của lòng ham muốn, của ước vọng nhưng nó khó đạt -ước nguyện không đạt được nên con người thấy buồn khổ. Ở trên đời này ai cũng tham lam có được cái này rồi muốn có tiếp cái khác, cứ hết cái này lại tiếp muốn cái khác vô cùng vô tận không thể dừng lại được. Mà cuộc đời đâu có luôn chiều theo ý thích của con người được. Bởi có đạt được cái gì đó thì đấy chẳng qua chỉ vì phước báo của họ đem lại mà thôi - phước báo của con người thì chỉ có hạn lượng nhất định - Hết phước thì họa đến, do vậy đời sống của con người không bao giờ được thỏa mãn ước nguyện của mình, do vậy con người bị buồn khổ. Cuộc đời của em từ nhỏ tới giờ cứ luôn thuận buồm xuôi gió nên em không bao giờ có sự suy tư gì hết, em cứ thản nhiên mặc tình vui sống, đó cũng là cái may của em nên em chẳng thấy khổ đau gì của đời sống con người này. Còn anh - anh thấy rất rõ ràng từng sự việc một đều có sự khổ đau trong đó, chẳng hạn như một người không có tiền của, già thì họ thấy họ khổ vì sự nghèo túng, họ khổ vì họ ham muốn giàu sang mà không được. Một người để có được tiền của thì họ phải lao động rất cực nhọc cả ngày rồi có khi cả đêm và còn biết bao điều đau khổ nữa mới có được đồng tiền ấy - khi họ đã có được tiền của rồi thì họ cũng khổ sở không kém gì lúc chưa có tiền đó là họ lo sợ mất mát (do con cái, do trộm cắp, do buôn bán hao hụt), hư hao tài sản đó. Trong cuộc đời này anh thấy chẳng có cái gì thường còn mãi mãi, nên có cố sức để giành được nó thì chỉ một thời gian nó cũng chẳng còn tồn tại. Trong cuộc đởi này chẳng có ai thay thế hộ được cho ai cái gì hết. Ví như em bị đau đầu, anh làm sao mà đau đầu thay em được - hoặc là anh bị buồn khổ trong lòng, em cũng không buồn khổ thay anh được. Mọi sự khổ đau của con người do bắt nguồn từ lòng ham muốn vô cùng, vô tận của người và chỉ có tu tập theo đạo Phật thì mới mong thoát khỏi mọi sự đau khổ của cuộc đời. Anh và em vốn có duyên nợ với nhau -nên mới có được tình cảm vợ chồng đã chung sống với nhau mấy năm qua. Nay trước sự khổ đau của thân tâm anh, chắc rằng em cũng mong muốn cho anh đừng có khổ. Mong muốn cho anh được hết khổ. Ân tình này của em anh sẽ khắc ghi trong lòng để gắng sức tu tập để mong thoát khỏi khổ đau. Anh sẽ phải ra đi rất nhiều tháng, do vậy cuộc sống của em và con em hãy tự lo liệu lấy, anh chỉ có một số góp ý nho nhỏ. Về phần mẹ anh thì đã có các anh chăm lo rồi nên em không phải bận tâm. Hai chị em cứ tiếp tục thuê cửa hàng mà buôn bán, làm ăn. Cuộc đời cũng chẳng nên cầu gì giàu có cho lắm, chỉ cần cơm đủ ăn, áo đủ mặc, cuộc sống ít phải lo lắng, thế là đạt lắm rồi. Ðể khỏi phải lo lắng nhiều thì em cũng không cần thêm thuê người ngoài làm cho mình -vì em khỏi phải lo khâu quãn lý. Nếu có cần người hãy về bảo anh Huỳnh xuống làm cùng. Cũng phải để đỡ phải nhọc công, vất vã và lo lắng thì em nên chi tiêu tiết kiệm, khi chi tiêu phải có tính toán cụ thể (đừng có án chừng) để khỏi phải bị rơi vào tình trạng mắc nợ -Giờ đây em đang sẵn tiền trong tay cứ ăn cứ tiêu đến lúc xem lại thì hởi ôi đã mắc nợ rồi. Ðể giảm bớt chi phí, em có thể không dùng đến điện thoại nữa nếu nó không mang lại lợi ích, gì em chỉ cần ra bưu điện xin tạm không dùng điện thoại một thời gian là họ đồng ý ngay. Nhà ta có nhiều thứ có thể giảm bớt được chi phí, do vậy em liệu mà tính toán. Nếu thuê cửa hàng mà cuộc sống khó khăn thì em sang làm cho anh Biều và chị Mơ - làm bên ấy thì em không phải lo nghĩ bất cứ một thứ gì, việc ăn uống và mọi sinh hoạt của em và các con ở bên đó luôn, thiếu thứ gì cứ việc xin anh chị - còn tiền công của em thì để dùng cho con ăn học. Ngày trước anh có nói với anh Biển chị Mơ rồi. Nhưng có lẽ anh chị tưởng rằng anh nói đùa. Từ xưa đến nay, người ta vẫn nhìn đạo Phật và nghĩ rằng chỉ có những người thất tình chán đời, hoặc khổ quá thì vào nương tựa cửa Phật để trốn tránh cuộc sống thế gian để mượn câu kinh tiếng mõ, mượn nơi thanh vắng để an vui tình thần đau khổ của con người. Và phần nhiều các nhà sư ở các chùa hiện nay họ cũng chỉ nhờ vào cửa chùa để sinh sống như những người thế gian nhờ vào công việc để làm ăn sinh sống. Cũng chính vì vậy nên cuộc sống của các vị sư đó không thể tin được có sự giải thoát khỏi những đau khổ của cuộc đời. Ðã bao thế kỷ trôi qua kể từ khi Phật nhập diệt, rất hiếm có người tu hành đạt được đạo giải thoát (có nghĩa là làm chủ sanh già bệnh tử chấm dứt tái sanh luân hồi), nên đường lối tu hành đúng đắn không có ai chỉ vạch ra do vậy trên thế giới hiện giờ mặc dù có hàng triệu người đang theo Phật giáo tu hành nhưng họ cũng không biết đường đi tới giải thoát, vì thế họ cũng phải chịu biết bao đau khổ như những người ở thế gian. Anh được sinh ra ở đất nước này và có được duyên phước gặp được minh sư - một vị sư tu hành và đã đạt được sự giải thoát mọi sự đau khổ của kiếp người - Thầy là người duy nhất đã làm chủ được sự sống chết một cách cụ thể không phải mơ hồ trừu tượng. Ðường lối tu hành mà Thầy chỉ vạch ra rất thực tế, từng chút một thực hành đúng là có sự giải thoát ngay liền. Ðời sống của con người là kiếp tái sanh luân hồi có nghĩa là những việc làm thiện hoặc ác nó cứ mãi diễn biến hết kiếp này lại đến kiếp khác để trả những nhân quả thiện ác đó, nhân quả đó cứ mãi tiếp diễn không bao giờ có điểm dừng. Vì thế hễ đã sanh ra con người thì có sự đau khổ. Hôm nay anh đã được gặp Thầy, được biết đường đi tới giải thoát. Anh viết lá thư này về em để mong cầu em hãy giúp đỡ anh. Em hãy hết lòng vì anh mà dạy con cái hãy tự lập cuộc sống của mình - để anh tu hành đạt sự giải thoát chấm dứt đau khổ - một con người hết khổ thì gia đình mới hết khổ. Anh hết khổ thì mới mong giúp đỡ được vợ con gia đình và xã hội hết khổ được - Ðến đây anh xin dừng bút. Chúc em đầy đủ nghị lực. Thân mến chào em, Anh, Nghiêm Xuân Trường MỘT LỜI KHUYÊN Ðúng như lời con đã viết, đời sống con người khổ thật là khổ, nhưng nói đời khổ không có nghĩa để mà chán đời (yếm thế), trốn tránh, bỏ đời.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

290-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ.

  290-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ. Kinh sách của Tu viện Chơn Như chỉ kính biếu không bán . Phật tử cần kinh sách của Tu viện Chơn Như...