73-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 2: THƯ GỞI BỐ MẸ/ 4
Họ chỉ mượn câu kinh tiếng mõ để an ủi nội tâm
mình. Do họ không có sự hiểu biết nên họ tưởng rằng cứ cầu Phật là họ hết khổ
cho dù họ có lạy hói cả trán, gõ vỡ cả mõ, đánh méo cả chuông thì cuộc đời họ
khổ vẫn hoàn khổ. Khi thấy họ còn tham, còn sân, còn si là biết họ khổ đau rất
nhiều. Tâm hồn con giờ đây đã thấm ướt giáo lý và đường lối của đạo Phật, con
những mong sao Bố Mẹ và gia đình nhà ta hướng tâm về đạo Phật, khi đủ duyên thì
cũng nên đi tu hành. Cuộc đời tu hành là cuộc sống cao quí nhất bởi nhờ nó mà bản
thân mới được hết khổ và khi đã hết khổ thì mới mong cứu giúp người thân của
mình hết khổ được. Gia đình muốn hết khổ thì trước hết bản thân từng người một
phải hết khổ - Bản thân con cũng đang mong muốn tiến tới hết khổ. Cuộc đời của
Bố Mẹ - Bố Mẹ có thấy khổ không? Bố Mẹ là người thương con cháu nhất, Bố Mẹ có
mong muốn cho con cho cháu mình chấm dứt khổ đau không? Nếu gia đình nhà ta mà
có một vài người tu theo đạo Phật thì đó là phước báu lớn nhất của nhà ta. Ðừng
thấy người ta theo hỏi thăm, hỏi đón mà buồn khổ, bởi họ chỉ là những người ngu
si chẳng hiểu gì về đời cả. Con xin dừng bút tại đây. Kính mong Bố Mẹ giải trừ
tâm mê - Sống cuộc sống hòa thuận, an vui của đời người .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét