
42-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 1: SỰ TU TẬP CỦA ÐẠO PHẬT HIỆN
GIỜ/ 4
Kính thưa quí vị Phật tử, Thầy chúng tôi vừa dẫn
dắt Tăng Ni và Phật tử và còn phải tự tu cho mình. Thế là cho đến hôm nay Thầy
chúng tôi đã đi suốt quãng đường Thập Mục Ngưu Ðồ Thiền Tông. Kính thưa quí vị,
như vậy xét qua cách thức tu hành để đi đến kết quả thì kinh Ðại Thừa và Thiền
Ðông Ðộ giống nhau. Còn Thập Mục Ngưu Ðồ thì không giống kinh Ðại Thừa và Thiền
Ðông Ðộ. Riêng kinh Nguyên Thủy độc lập không giống kinh Ðại Thừa, Thiền Tông
và Thập Mục Ngưu Ðồ. Cho nên pháp môn được xem là của Ðức Phật hiện giờ là pháp
môn phát triển, pháp môn tổng hợp. Vì thế, chúng ta đừng hiểu nó là phương tiện
di chuyển mà phải hiểu mỗi pháp môn là một con đường đi. Mổi con đường đi nó sẽ
dẩn chúng ta đến một nơi riêng của nó. Kính thưa quí vị Phật tử, đến đây quí vị
cần suy ngẫm kỹ chứ quí vị đừng hiểu trăm sông đều về biển cả. Ðem pháp môn tu
hành của Ðức Phật ví dụ như vậy là sai. Vì mọi pháp môn tu hành không phải là
những môn học được xếp loại thấp cao để nối tiếp nhau theo lớp lang. Mọi pháp
môn có thấp cao tự riêng nó. Cho nên chúng ta tu đúng thì đúng ngay từ lúc ban
đầu mà đã tu sai thì cũng tu sai ngay từ lúc ban đầu. Nếu đường đi về thành phố
Hồ chí Minh thì phải về thành phố, nếu đường đi về Tây Ninh thì phải về Tây
Ninh. Không thể đi Tây Ninh mà về thành phố được, ngược lại cũng vậy. Kính thưa
quí vị Phật tử, tranh Thập Mục Ngưu Ðồ thiền tông do các thiền sư sau này tưởng
giải sinh ra qua kinh nghiệm tu hành của mình nên đã đi khá xa hơn kinh Ðại Thừa
và Thiền Ðông Ðộ. Nhưng các thiền sư vẫn chấp nhận cho đó là kết quả của Thiền
tông. Vậy tôi xin các vị cứ suy ngẫm, riêng tôi chẳng có ý kiến gì hết. Nhất là
hiện giờ người theo tu Thiền Ðông Ðộ và kinh sách Ðại Thừa rất đông và thời
gian cũng rất dài nhưng chẳng thấy ai làm chủ sự sống, chết, già, bịnh cụ thể.
Hình thức ngồi thiền 2, 3 tiếng đồng hồ thì có mà chẳng có định gì cả, giỏi nhất
của Thiền Ðông Ðộ là hý luận trên công án. Kính thưa quí vị Phật tử, bây giờ đến
giai đoạn cuối thiền cách khai ngộ vẫn giữ nguyên như cũ, nhưng đánh, la và hét
thì các thiền sư giảm bớt. Cách tu thì hoàn toàn thay đổi hẳn. Họ không còn tu
chăn trâu, gọi ông chủ hay biết vọng liền buông nữa, mà tham thoại đầu, tham
công án, khởi nghi tình. Các ngài cố ôm chặt khối nghi dùng sức mạnh của khối
nghi mà tập trung tư tưởng hầu để ức chế vọng tưởng cho bằng được. Những điều ức
chế tâm quá mạnh này khiến cho các thiền sư càng nén tâm nhiều. Và sự nén tâm
nhiều này khiến cho các ngài nỗi lên những cơn sân quá dữ dội. Những hành động
và lời nói rất thô lỗ và hung ác khi các ngài đối xử với các đệ tử cũng như đối
với các Phật tử. Như thiền sư Lâm Tế, Mục Châu, Ðạo Ngô, La Quả thiền sư, v.v...
Mặc dầu các thiền sư cố dùng khối nghi mong đè bẹp được vọng tưởng để đạt được
định, nhưng sự thành tựu này cũng chẳng được gì vì chính họ đã đi xa lần Giới
Luật và Ðức hạnh giải thoát của Ðạo Phật, nên càng ngày họ tu hành không có kết
quả. Trong cuối thế kỷ thứ 20 này Thiền tông đã chết tại đất nước Trung Quốc.
Thầy chúng tôi đã đi qua đó tham quan để tìm xem có vị thiền sư nào hay không.
Chuyến đi đó Thầy chúng tôi không gặp. Bởi thiền Ðông Ðộ không tu Giới Luật,
nên thiền sư Bạch Vân Nhật Bổn đã hướng dẫn tu thiền và khai ngộ cho người Tây
phương rất đông. Họ đã được thiền sư khai ngộ và đã tu hành chứng ngộ được đạo
thiền, vậy mà họ kết hôn nhau làm thành vợ chồng (trong tập 3 Trụ Thiền của
Philip Catro, do ông Ðỗ Ðình Ðồng dịch). Thiền sư Suzuki vẫn có những tác phẩm
thiền danh tiếng trong thế kỷ 20 này, vậy mà Ngài có một người vợ Mỹ, thì thử hỏi
tu thiền như vậy làm sao thoát khổ chấm dứt tái sanh luân hồi được. Nhưng có
người bào chữa cho thiền sư rằng thiền sư có người vợ Mỹ để cùng nhau hợp tác
mà viết ra những tác phẩm thiền bằng ngoại ngữ. Lời bào chữa này theo chúng tôi
nghĩ không đúng. Vì đối với Thiền sư Suzuki vẫn có những người bạn trai rất tâm
đầu ý hợp. Nếu cần qua việc kết hôn của ông là nhằm mượn phương tiện để phổ biến
thiền sang Tây phương, thì hầu hết những người bạn trai nầy cũng sẵn sàng giúp
ông. Như vậy đó là một lý luận che đậy những sự phạm giới của Ðạo Phật. Thiền
sư mà còn dâm dục thì làm sao mà tin họ giải thoát. Bởi vậy nguyên nhân đau khổ
là do ái dục, cớ sao người ta lại nuôi ái dục mà gọi là chứng ngộ thiền giải
thoát. Còn ái dục thì làm sao hết khổ. Ái dục còn làm sao chấm dứt sanh, lão, bệnh,
tử được. Hiện giờ Thầy chúng tôi phục hồi giai đoạn đầu thiền Ðông Ðộ. Hòa Thượng
Duy Luật phục hồi giai đoạn cuối thiền Ðông Ðộ. Hòa Thượng Duy Luật luôn luôn
kích bác Thầy chúng tôi, đệ tử của họ đem cuốn thiền tông Việt Nam cuối thế kỷ
20 mổ xẻ chống bác Thầy chúng tôi. Tôi nghĩ cũng buồn cười, một con rắn độc lấy
cái đuôi chửi cái đầu. Kính thưa quí vị Phật tử, những người đang tu thiền Ðông
Ðộ hiện giờ trong cảnh chờ đợi chén rơi, bát đổ, mèo kêu, chó sủa, hoa rơi, lá
rụng để chứng ngộ đạo thiền. Tôi không biết nghĩ như thế nào mà các thiền sinh
đang ở trong cảnh phải chờ đợi như thế này. quí vị cứ suy ngẫm. Kính thưa quí vị,
như tôi đã nói ở trên Thiền sư Bách Trượng đã xác định Thiền Ðông Ðộ không làm
chủ sanh tử được, chỉ dùng những danh từ hoa mỹ và những câu chuyện huyền thoại
về việc làm chủ sanh tử để lừa dối, bịp người sau. Thiền sư Thường Chiếu cũng
xác định rõ ràng để chúng ta không còn nghi ngờ gì nữa. Một hôm thiền sư Thần
Nghi hỏi thiền sư Thường Chiếu: - Bạch Hòa Thượng, khi Hòa Thượng trăm tuổi như
thế nào? Thiền sư Thường Chiếu bảo: - Ta chết như người thường Thiền sư Thần
Nghi ngạc nhiên hỏi: - Như vậy Bồ Ðề Ðạt Ma là sao? Thiền sư Thường Chiếu đáp:
- Ðó là bọn đại bịp, một con chó sủa một bầy chó sủa theo. Kính thưa quí vị, Bồ
Ðề Ðạt Ma là tổ thứ nhất, người đại diện cho thiền Ðông Ðộ và tượng trưng cho
thiền phái này, là linh hồn của Thiền Ðông Ðộ, cho nên hai thầy trò Thần Nghi ở
đây không phải nói về cá nhân Bồ Ðề Ðạt Ma mà nói thẳng về Thiền Ðông Ðộ. Như
chúng ta đã biết thiền sư Bách Trượng là một vị đại thiền sư danh tiếng nhất
Trung Quốc, Ngài có bộ Thanh Qui Bách Trượng thì đủ biết ngài là một người có sự
điều khiển chỉ huy một thiền đường lớn không phải nhỏ của Trung Quốc mà Ngài
còn xác định con đường Thiền Tông như vậy thì chuyện cha con ông Bàng Long Uẩn
chỉ là một câu chuyện huyền thoại. Ở Việt Nam thiền sư Thường Chiếu là một danh
tăng có nhiều uy tín trong đường thiền Ðông Ðộ, thế mà Ngài đã thành thật xác định
với chúng ta như vậy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét