43-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 1: SỰ TU TẬP CỦA ÐẠO PHẬT HIỆN
GIỜ/ 5
Thiền Trúc
Lâm Yên Tử truyền đến tổ Huyền Quang là mất, mặc dù sau này có nhiều người muốn
phục hồi lại nó nhưng không thành tựu chỉ vì họ chết cứng trong giáo điều thiền
Trúc Lâm. Tổ Pháp Loa trước khi tịch đau rên hừ hừ , tổ Huyền Quang hỏi: - Sao
Hòa Thượng lại rên ? Pháp Loa trả lời: - Gió thổi qua khe trúc. Và tống cho Huyền
Quang một đạp. Ở đây quí vị tự suy ngẫm, gió thồi qua khe trúc có thọ hay
không? Do có thọ Pháp Loa mới rên, nếu không thọ làm gì có rên. Tổ Huyền Quang
đã chứng kiến cái chết của tổ Pháp Loa, cũng như chúng ta đã chứng kiến cái chết
của Hòa Thượng Thiện Hoa, Hòa Thượng Thiện Hòa, Hòa Thượng Huệ Hưng, Bửu Huệ,
Thiền Tâm và còn biết bao nhiêu vị tôn túc khác nữa. Từ đó tổ Huyền Quang mới
đem Mật Tông vào con đường thiền này làm thơ vịnh hoa bướm khiến cho nhà vua và
ông Mạc Ðĩnh Chi phải nghi ngờ mới dùng nàng Thị Bích thử Tổ. Kính thưa quí vị
Phật tử, để so sánh hai thứ định: Ðịnh của Ðạo Phật và định tưởng của ngoại đạo.
1 .- Ðịnh trời sét không giật mình, định của Ðức Phật. 2 .- Ðịnh không nghe tiếng
động của 500 cỗ xe bò đi ngang qua, định của Ngoại đạo, định tưởng. Ở đây không
phải chúng ta so sánh hai tiếng động lớn nhỏ mà so sánh ở trạng thái giật mình
và ở mục đích giải thoát của định trời sét không giật mình dù quí vị có đánh bể
đồng loa thì cũng không xuất định. Trời sét không giật mình tức là định đã diệt
sáu thức cho nên cảm thọ không còn có, vì thế gọi là xả thọ. Xả thọ tức là diệt
ái như tôi đã nói ở trên, diệt ái tức là phải có định mà định ở đây thì phải bắt
từ Nhị Thiền đến Tứ Thiền, Tứ Thiền là xả lạc, xả khổ, xả niệm thanh tịnh. Xả lạc,
xả khổ, xả niệm thanh tịnh tức là xả thọ, hay làm chủ thọ nên không còn giật
mình. Ðịnh Tứ Thiền là định xả thọ, còn định phá âm thanh là định Nhị Thiền,
khi diệt tầm tứ thì sáu thức dừng nghỉ không hoạt động nên tai không còn nghe
âm thanh dù âm thanh có to như tiếng sét cũng không nghe vì đã diệt Tầm Tứ. Thiền
định tưởng, dù định cao nhất của nó như định Phi Tưởng Phi Phi Tưởng Xứ Ðịnh
cũng còn giật mình, trừ Diệt Thọ Tưởng Ðịnh thì âm thanh sắc tướng đều bị diệt
cả. Cho nên các thiền sư nhập định tiếng đồng loa, tiếng chuông lắc vẫn đánh thức
họ trong lúc nhập định. Thiền sư Hám Sơn lắc chuông tỉnh lại, Thiền sư nhập
1000 năm dùng đồng loa đánh xuất định đều là những định chưa diệt tầm tứ, chưa
xả thọ, nên chưa làm chủ thân tâm, chưa chấm dứt tái sanh luân hồi. Phần nhiều
các thiền sư nhập vào định này đều còn tưởng dục. Tôi xin lưu ý quí vị một lần
nữa, còn tưởng dục tức là còn mộng mị chiêm bao. Tất cả thiền sư Ðông độ còn
chiêm bao mộng mị. Kính thưa quí vị Phật tử, thiền định nào để lại nhục thân được?
Thiền định nào cũng để lại nhục thân được trừ những người chưa nhập định. Ðể lại
nhục thân không phải mục đích của Ðạo Phật, nên Ðức Phật và các đệ tử của Ngài
không có để lại, vì để lại nhục thân còn có mục đích cầu danh trong đó và đó
cũng là một lối lừa đảo. Kính thưa quí vị, những điều tôi đã phân giải ra đây
là những điều tôi đã trực tiếp trong cuộc đời tu hành của tôi. Tôi đã thấu suốt
rất rõ ràng từ đời sống tu sĩ, cư sĩ và đến các pháp môn, như thế nào đúng như
thế nào sai. Tôi nói ra đây để Thầy chúng tôi và cũng như quí vị Tăng, Ni, Phật
tử hiểu rõ Phật Pháp để trở về đúng với con đường tu hành đúng của Ðạo Phật.
Tôi không có ý xấu xa bài bác mọi con đường, mọi pháp môn tu hành của quí thầy,
của Thầy chúng tôi. Tôi nói ra những điều này là vì tôi đã hiểu rất rõ ràng mọi
pháp môn, mọi con đường tu hành từ Thiền Ðông Ðộ đến kinh Ðại Thừa mà tôi cứ ngồi
nhìn quí vị tu hành ngày tháng qua mau, sanh tử gần kề, tôi không thể chịu được
nữa, phải nói. Nói, dù tôi có tan xương nát thịt. Nói, dù tôi có như thế nào,
tôi cũng cam chịu. Nói, để Thầy chúng tôi chấn hưng lại Thiền Tông Việt Nam,
làm sáng tỏ Thiền Tông Việt Nam, mà không theo lối mòn của thiền phá giới và sống
đời sống phi phạm hạnh. Nếu Thiền Tông Việt Nam sẽ phục hưng với nền đạo đức
nhân bản thì ích lợi thiết thực cho loài người nói chung cho dân tộc Việt Nam
nói riêng, và Thiền này sẽ sống mãi muôn đời trên thế gian này. Kính thưa quí vị
Phật tử, khi tôi nói ra điều này thì quí vị khó mà được gặp tôi nữa. Tại sao?
Tôi nói ra vì Phật Pháp vì sự tồn vong của Phật Pháp chứ không phải nói ra vì
danh vì lợi vì tranh hơn thua cao thấp với quí thầy, với Thầy chúng tôi. Tôi đã
xả bỏ hết danh lợi của cuộc đời cho nên tôi chẳng quản quí vị biết đến tôi làm
gì. Tôi sẽ ẩn bóng để Thầy chúng tôi và huynh đệ chúng tôi hướng dẫn quí vị
trên đường tu hành của Ðạo Phật. Tu Viện Chơn Như chúng tôi sẽ trao lại cho Cô
Út Diệu Quang, khi cô nhập xong Tứ Thiền, cô sẽ đứng ra hướng dẫn các cháu con
của những người cư sĩ quyết tâm theo cô tu hành. Tu viện này sẽ trở thành Tu Viện
Nữ cư sĩ thì lúc bấy giờ tôi sẽ không còn ở lại đây nữa. Kính thưa quí vị Phật
tử, tại sao tôi phải ẩn bóng bỏ các vị mà đi? Xin thưa cùng quí vị có hai điều
kiện: 1. quí vị sẽ hiểu lầm tôi đem kinh nghiệm tu hành của mình đã đạt được ra
tranh hơn thua với quí thầy, với Thầy chúng tôi. 2. Tôi không muốn manh múm Phật
Pháp thành nhiều đoàn thể, nhiều tông phái khác nhau để làm tan nát ngôi nhà Phật
Giáo. Kính thưa quí vị tôi chỉ muốn những kinh nghiệm của tôi được trao lại cho
một vị Thầy có đức độ có uy tín với quí vị để vị Thầy ấy xây dựng lại ngôi nhà
chánh pháp của Ðạo Phật. Những kinh nghiệm tu hành của tôi chỉ là những viên gạch
để chúng ta là những người con Phật xây dựng lại ngôi nhà Phật Giáo mà từ lầu
vô tình chúng ta bị ảnh hưởng mọi chiều hướng của ngoại đạo và thế tục hóa đã
khiến cho tòa nhà Phật Giáo sụp đổ tan tành. Ðến đây tôi xin chấm dứt buổi nói
chuyện hôm nay, xin gửi lời thăm và chúc tất cả gia đình của quí vị thân tâm
thường vui vẻ. Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. Thích Thông Lạc TU VIỆN CHƠN
NHƯ (Bác sĩ Trí & Ðức Tâm ghi chép theo băng giảng)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét