28-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 1: : HÀNG CƯ SĨ TỈNH NGỘ
Sau một chuỗi
dài lao tâm nhọc sức cúng dường Tam Bảo. Trong tâm hồn của mỗi cư sĩ chúng ta,
Tam Bảo là ba báu quí nhất. Nhân cơ hội cúng dường để chúng ta chiêm bái Phật,
sùng kính Tăng để hồi niệm lắng nghe những từ âm pháp bảo từ ngàn xưa giúp
thanh tịnh tâm ý vâng giữ lời Phật dạy, sáng ngời đạo hiếu thấm nhuần đạo đức
làm người, thông hiểu Chánh Tư duy, Chánh kiến, không làm khổ cho mình, tránh
làm khổ cho người khác. Biết cách làm đẹp môi trường sống, đoàn kết tương thân,
tương ái, hiền lương giải thoát, và hiểu Phật là giác ngộ, tri kiến giải thoát.
Pháp là ảnh tượng, vật thể hữu cơ, sắc pháp vạn thể minh sáng, hệ tư tưởng giáo
dạy siêu thoát. Tăng là nhà sư thanh tịnh là từ trường của phẩm hạnh làm an ổn
tâm giới và môi trường sống chung quanh. Vậy thì nương theo Tam Bảo chúng ta
giác gì? Chúng ta thực hành di huấn ra sao? Và chúng ta làm sung thịnh, an lạc
cho môi trường sống cao khiết trí tuệ như thế nào? Giác ngộ đời có rất nhiều đồng
loại của chúng ta đang nghèo đói, đau khổ trầm luân, để chúng ta áp dụng chân
lý cao đẹp của Ðức Phật cho xã hội bớt đi một nhân khổ, sống trong thanh tịnh,
hợp tác, bình đẳng và trí tuệ. Bên sự trang trọng tôn nghiêm của Tam Bảo, bên
bóng cả Chơn sư hiền hậu giải thoát cao thượng, tâm hồn chúng ta thanh bình
hơn, dễ có dịp tuệ quán lại thân phận mình, vì sao mà đau khổ, đau khổ từ nội tại
do vô minh, đau khổ do từ ngoại giới đưa vào. Hộ trì Chánh pháp còn có nghĩa là
hộ trì quốc độ mình đang sống. Ví dụ bờ cõi kinh tế của mình vì sao bị xâm lấn,
vì sản phẩm còn non yếu, giá thành cao, vậy mỗi hộ kinh tế nhỏ, lớn phải vận dụng
tri thức và có đạo đức khi làm ra sản phẩm. Vì sao giá cao phải tính thuế hợp
lý, tài trợ nghiên cứu kỹ thuật, hỗ trợ mậu dịch vận chuyển, tài chính, hợp tác
liên doanh. Khi có thừa bản lãnh tri thức, chúng ta nhập vào một, nhưng xuất khẩu
bằng mười. Tại sao văn hoá đồi trụy xâm nhập? Câu hỏi đặt ra chúng ta liền có
giải pháp đẩy mạnh nghệ thuật văn hoá, kịch, nhạc, hát chèo, điện ảnh dân tộc
sao cho nó có hồn đạo đức, chuyển tải những tinh hoa như những hạt cát biết nói
lên cái đẹp, cái sạch của đạo lý sống. Ví dụ như phim Ðời Cát của điện ảnh Việt
Nam chiếm giải nhất điện ảnh liên hoan phim Châu Á Thái Bình Dương. Có giác ngộ
ly dục, ly ác pháp chúng ta sẽ tránh đi việc làm ô nhiễm những chất độc hại gây
bệnh cho mọi người, an toàn vệ sinh chén, bát thực phẩm. Pháp ly dục xả tâm
mang tính giáo dục rất cao trong sự cảnh giác xì ke ma túy, lây nhiễm SiDa tai
hoạ của toàn cầu, làm sụp đổ hạnh phúc của bao mái ấm gia đình, hủy hoại tương
lai những ai vướng phải nó. Hiểu rõ ác pháp, thiện pháp chúng ta rất dễ hổ thẹn
hay cắn rứt lương tâm khi nào không dùng những sản phẩm của dân tộc và chúng ta
tự hỏi vì sao? Sau khi quan sát mọi sắc pháp của thế gian chúng ta nhìn lại
trong mỗi đạo tràng, trường hạ, sinh hoạt Phật Giáo hôm nay. Chúng ta suy nghĩ
rằng Phật Giáo là nơi dạy cho hàng cư sĩ về tính cần kiệm qua lối sống thanh bần
của Chư Tăng. Vì thế chúng ta không thể vui được với những dịch vụ trai tăng vô
cùng tốn kém của cư gia bá tánh. Có những cuộc trai tăng tốn bạc tỷ với hàng mấy
trăm Tăng Ni, mỗi bao thơ cúng dường một triệu đồng cho mỗi Tăng Ni. Có lần về
Hà Tiên thăm lại chùa cũ lại đúng dịp đang diễn ra cuộc trai tăng gần cả trăm
chư Tăng Ni đông đảo Phật tử khắp miền. Ðược biết Sư cô trụ trì phải ra tận Nha
Trang, ngược về Vĩnh Long, v.v... để mời thỉnh. Chúng ta sẽ biết Phật tử tài trợ
cho lễ trai tăng chi phí, bao thơ rất là tốn kém. Khi cuộc trai tăng đã trở
thành một dịch vụ tôn giáo tức thời nó đã trở thành chướng nạn pháp cho người
nghèo. Lợi tha không có nghĩa là vắt kiệt đồng vốn kiểu đó để cầu siêu cho cha
mẹ. Bao thơ tiền là mình gián tiếp phá giới chư Tăng mất sự thanh tịnh. Trong
khi đó ai làm tội cứ theo công lý mà đền tội. Vậy để khỏi đoạ mà được siêu, chỉ
cần thực hiện ngăn ác diệt ác. Tổ chức rình rang có tội hơn là đạm bạc tương
rau tại chỗ. Thứ nhất là khuấy động lòng tham của ông Tăng, có nhiều ông Tăng
đã mất hết uy tín tại địa phương chỉ nhờ vào cái nghề đi trai tăng. Thứ hai là
làm khổ mình khổ người. Mình chạy ngược chạy xuôi lo tiền, tạo cho người quen lợi
dưỡng sẽ khinh dễ bần Tăng, phóng tâm tham tiền phá giới, người nghèo ngại
ngùng khổ tâm, mình cống cao lờn mặt với Tăng. Tôi chứng kiến một chị Phật tử
giàu cũng nhân cái bữa cúng trai tăng dám cả gan sai một Ni cô rót nước bưng lại
cho mình uống. Lợi tha có nghĩa là dùng mắt tuệ bi dò xét những người quá nghèo
mà chia sớt, nâng họ lên... dạy khoa học kỹ thuật để họ phát triển. Ðức Phật dạy
ngăn ác diệt ác tức không làm khổ mình nhằm để chư Tăng Ni khỏi đi cầu siêu, cầu
an lấy lòng Phật tử vô lý. Không ngăn ác pháp buôn lậu xì ke tai hại rất lớn
cho người, bị xử tội, chẳng lẽ một ngàn ông Tăng cầu siêu tội được sao? Hằng ngày
mỗi người nên hướng tâm và nhắc tâm xả tội đừng tạo tội, chánh niệm tỉnh giác
như vậy là xả tâm không ức chế tâm, là có pháp tu tinh tấn. Gần bốn mươi năm mới
có duyên gặp Chân Sư tôi chỉ biết được đôi điều. Có vị sư nói với tôi lối tu đó
dành cho người thiếu trình độ, tu khùng. Vị Sư ấy đang từ từ xuống núi sắp đi
vào đời làm Tế Ðiên Hoà Thượng cứu thế. Có nhiều vị sư trước khi đi Mỹ là thầy
và một sư cô chê tôi là ngu si mê tín. quí vị kính mến của tôi ấy tự xưng là đệ
tử ruột của Tổ Sư Khất Sĩ Việt Nam Minh Ðăng Quang. Nhưng từ ngày gặp được Chơn
Sư Thông Lạc người thiếu trình độ phàm phu tục tử như tôi mới biết được chút ít
pháp hành và thấy ra rằng đường lối khất sĩ của Tổ khổ công nối truyền chánh
pháp đã không còn thực hiện đúng y như vậy nữa. Trong tôi chỉ còn mỗi một ông
Phật sống khất sĩ đó là Hoà Thượng Thích Giác Chánh Việt Nam. Hoà Thượng Thích
Thông Lạc và Hoà Thượng Thích Giác Chánh là hai tâm hồn vĩ đại của Việt Nam là
hai viên bảo châu của Phật Giáo Việt Nam đương đại được đánh giá chuẩn xác từ
tu chứng và Giới luật. Một ngày không ăn phi thời chỉ có một ngọ, tiền bạc
không có một xu, áo y không quá ba bộ luôn độc cư thanh tịnh, không phạm lỗi nhỏ,
có khả năng chuyên môn về Tứ thiền. Tu như vậy có khác Phật hay không kính thưa
quí Sư? Ðức Phật là bậc Chánh Ðẳng Giác cho nên mọi sự sinh hoạt của Ðức Phật đều
mang tính giải thoát cao thượng. Vì thế cuộc trai tăng thanh nghiêm giới hạnh,
không khổ lo cho người, sẽ mang ý nghĩa trân trọng hơn không thiệt hại cho người
Phật tử. Phật Giáo là nền móng giáo dục : TỰ CỨU MÌNH và TUỆ TRI là cứu cánh của
SIÊU-ÐỘ. CÔNG ÐỨC HỘ TRÌ ÐÚNG CHÁNH PHÁP Là người cư sĩ con cháu của Rồng Tiên,
của Trí Tuệ. Phật Giáo du nhập vào Việt Nam đã góp công làm nên những trang sử
oai hùng, giàu chất văn hoá Phật Giáo dân tộc. Những triều đại cường thịnh nhất
như triều Lý, triều Lê chẳng hạn có những ông Vua Lý Công Uẩn, Trúc Lâm yên tử
Thiền Sư Vạn Hạnh, Ðỗ Thuận Pháp Sư, v.v... Hiện tại có những Thánh Tăng. Vậy mỗi
người chúng ta phải biết hộ trì đúng chánh pháp đúng chân tu. Không tham gia những
dịch vụ kinh doanh tôn giáo phi đạo đức, biết triển khai tâm tuệ, tập trung tiềm
lực phụ giúp đúng mục tiêu, ích lợi quần sanh. Ðẩy lùi những kinh sách không
đúng lời Phật dạy như ăn thịt uống rượu không dính mắc. Chúng ta tích cực phát
triển kinh sách Nguyên Thủy đặc thù tính giải thoát cao thượng. Không đến những
ngôi chùa của những ông Tăng bà Ni kinh doanh lừa đảo tôn giáo. Những ai không
tu đúng Giới luật của Phật mà chúng ta dâng cúng, để bát là cư sĩ không có
Chánh kiến mê tín tà Tăng. Có vô lượng chư Tăng, Ni chân tu giới đức, vô lượng
cư sĩ trí dũng hộ trì CHÁNH PHÁP thì đoá hoa công đức sẽ thơm ngát mười phương
pháp giới, tài nguyên trí tuệ của dân tộc sẽ được phát huy đúng mức, không tốn
hao tiền của vô ích. Khi uy lực của giới thổi tan tác những bóng ma ẩn dương
nương Phật. Có như vậy thì ánh hào quang của Mâu Ni, qua cách nhìn của người
phàm sẽ bừng sáng lên niềm trân trọng kính tin. Chúng ta phải tập phân biệt những
ngôn ngữ phi pháp, giáo dục tâm không ngừng hướng đến tu tập tuệ tri, tri bản
thể vũ trụ, tri bản sung thịnh cuộc sống. Thời đại phát triển không ngừng. Thế
giới quay về công nghệ trí tuệ. Lò trí tuệ Việt Nam đang có những dấu hiệu khởi
sắc, tạo thành dòng thác lao lách chảy muôn nơi. Mặc dù cỏ cây lau sậy ngăn vướng
đôi bờ, những vồ đá to lớn trăm năm cản đường thác đổ, nhưng dòng nước trí tuệ
vẫn lan tỏa vươn lên phía trước. Chỉ cần trong mỗi chúng ta phải hiểu rằng: Nước
Việt Nam ta là số một, dân tộc Việt Nam hạnh phúc trí tuệ là số một. Tôi tin rằng
dòng thác trí tuệ Việt hoá Phật Giáo sẽ biến Việt Nam thành một cường quốc trí
tuệ. Vì trí tuệ tạo ra mạng máy tính điện tử, tạo nên công nghệ thông tin, gửi
thông điệp đến khắp năm châu: Việt Nam đã có kho báu trí tuệ! Vậy, xin ai đừng
ngủ quên trong tháp ngà lợi dưỡng qua hình tướng tôn giáo, hãy giựt dậy năng lực
trí tuệ thoát khổ luân hồi. Biết thưởng thức, trân trọng nội soi năng lực trí
tuệ của bậc tu chứng đầy lòng từ bi, tôn vinh Chánh Pháp. Biết truy cập săn tầm,
học hỏi cái giỏi của người khác, mà không đối đầu ác pháp là lối sống văn minh
tiến bộ trong tinh thần lục hoà của Phật Giáo, tạo thành một tiểu xã hội trí tuệ.
Bởi vì thời đại hôm nay là thời đại của hợp tác và hội nhập, trao đổi kinh nghiệm
làm mạnh và tiến bộ cho nhau. Vì thế tu sĩ chuyên tu cần phải chân tu thanh tịnh,
đắc đạo lành là đã làm gương tốt cho Phật tử noi theo phát triển tâm từ, đoàn kết,
tương thân, tương ái. Ðó là việc làm hướng tâm, rót dòng chảy trí tuệ vào xã hội.
Ði làm từ thiện, cất chùa,... là vai trò của người cư sĩ. Tu sĩ chỉ biết chuyên
tu là như thế.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét