29-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 1: : SỨ MẠNG CỦA HÀNG GIÁO PHẨM
Tăng, Ni tu chứng là một mặt trời trí tuệ, toả sáng cho muôn loài vạn hữu. Chánh pháp triển khai, cả núi sông đại địa thảy thắm nhuần tươi tốt. Ân đức đàn na như đoá hoa xuân dưới bầu trời Phật pháp. Ðức tướng Thánh Tăng như đỉnh thái sơn rừng cây chen chúc, như biển thẳm đại dương nối liền những cù lao chia cách. Mặt trời của vũ trụ tuệ bi, như ánh trăng của biển trùng soi sáng những con thuyền hối hả đi về bến Giác, trong vòng tay thương yêu của Ðức Phật. Bến xưa trải mấy nghìn thu đợi Cùng tử đi hoang hối hả về...
***
Nguyên Thủy: Mặt Trời, Trăng Trí Tuệ Núi sông dời đổi vẫn Chơn Như. Phật pháp màu nhiệm thiết thực cho thế gian trải mấy ngàn năm hết hưng thịnh đến suy đồi. Ðiều mà ai cũng nhận thấy đó là: Chư Tăng giới đức trang nghiêm vẹn tròn hạnh Thánh, hay có người tu đắc đạo thì Phật pháp sẽ hưng long rực rỡ. Do vậy, công tác chấn hưng Phật giáo, hộ trì Chánh Pháp Như Lai cụ thể, tích cực hơn cả là mỗi chư Tăng, Ni phải có đạo hạnh, tu và hành trì phải đúng y hạnh Phật. Cận sự nam và cận sự nữ phải thông hiểu bộ luật Phật, phải có chánh kiến hộ trợ Tăng, Ni. Nhiệt tâm tạo môi trường yên tịnh cho Ðạo Tràng, Tịnh Xá. Thiết nghĩ không hẳn rằng cho Chư Tăng, Ni học lão thông mười hai tạng Kinh, lấy được nhiều bằng Tiến Sĩ ở nước ngoài là tuyên dương Chánh Pháp hữu hiệu. Nói như thế không có nghĩa là người tu phải ngu dốt. Mấy bộ Trường A Hàm, Trung Bộ Kinh,... Những yếu nghĩa của Phật nói hiểu cho đúng là suy nghĩ cả một đời người, nhưng có một điều kỳ diệu là sống đúng, hành đúng rất dễ xả tâm, dễ nhập định. Chơn Sư nói có thể từ sáu tháng hay một vài năm có thể thanh thản, bất động tâm định. Bằng chứng cho thấy có học mà không hành, không chịu buông sẽ không có kết quả. Cả một đời tu học mà còn một niệm tham, sân, si còn một vi tế bụi trần phóng dật thì kết quả của ông tu sĩ không phải ở bằng Tiến Sĩ. Con đường tu chứng dường như nó ở cái tâm SẠCH. Một ông thầy nọ thuở còn là ông sa di nghèo kiết, xin bá tánh từ đồng ăn học, từ khi ông xong lớp Cao Ðẳng Phật Học, y áo cả trăm bộ, đi Ấn Ðộ du học phải bỏ bớt lại chùa đem theo không hết, đó là chưa kể tiền bạc và tứ sự, chưa nói đến sự biến chất của tâm. Liệu khi ông học thông văn tự chữ nghĩa, nhét đầy thuật ngữ Phật học, chiếc áo bạc màu của người tu sĩ năm xưa nó được tẩm bằng mùi danh thơm ngát, không biết ông có ngoi lên được nguồn mê biển lợi hay không? Suốt một chặn dài suy tư, tôi thấy những ông Tăng tài mà không giới hạnh, các ông ấy nhả ngọc, phun châu rất giỏi, nhưng những châu ngọc ấy nhuốm đầy bụi bùn kiến giải, tưởng chứng. Nếu ta năn nỉ Thầy Sư ơi hãy tịnh cư độc hành, ngày ăn một ngọ, trong túi đừng có lắm tiền thì Thầy Sư sẽ bảo: - Xưa rồi con, thời đại này phi thuyền lên cung trăng, mai mốt Thầy Sư sẽ tậu một phi cơ bay một lèo đến quốc độ Phật liền con ạ! Tu sĩ giữa cuộc đời đâu phải không thấy nổi khổ của chúng sanh. Vì cuộc sống phải lam lũ làm ăn. Có biết bao giọt nước mắt lăn vội trên má ai, vì chiều nay không có gạo nấu, thế mà họ vẫn phải vươn tới, vẫn phải sống. Có bao nhiêu chiến sĩ hy sinh giữ gìn bờ cõi. Có biết bao cô gái thanh xuân bị chiến chinh cướp đi nửa phần thân thể mà vẫn anh hùng bất khuất gắng sống cho trọn tình yêu Tổ quốc. Vì vậy một tu sĩ không kiểm đức buông lung, ác dục sẽ là người thiếu đạo đức nhất và Chánh Pháp hy vọng gì ở những con người đó? Ðây là câu hỏi nghiêm trọng Chư vị giáo phẩm,... Các cao Tăng trưởng đoàn các hệ phái trước hết phải gương mẫu đứng đúng vị trí của mình. Vì tiền đồ Phật Giáo, vì niềm kính tin vô lượng hãy phát huy giới luật nghiêm trị phá giới Tăng. Cư sĩ góp tiếng nói bằng tấm lòng cung kính. Ðường lối tu tập y bát chân truyền thiết nghĩ không phải là không kế sách, không phải là không hợp thời. Tại sao giả tu ôm bát đi đầy đường nhận tiền vô hạnh, đi sái thời hành nghề khất cái mà không bị ngăn trị. Nhiều ông Sư, ông Thầy thất hạnh mà vẫn có chỗ đứng trong xã hội thế mà họ hô hào hộ trì Chánh Pháp. Chỉ có bậc Ðạo sư giới đức mới có tốt đời, đẹp đạo góp phần làm cho tổ quốc vinh quang. Tu sĩ là hạt nhân của trí tuệ. Tu sĩ chứng đạo là hiện thân của tuệ. Tuệ tri là nguồn tri thức quí, mang đến niềm thanh thản vô biên cho mình cho người. Hộ pháp nghĩa là bảo lưu phát triển cho nó lớn mạnh, ích lợi, thường trụ mãi với thời gian. 3 giờ khuya mưa, ngày 21-12-2000 H.N.H.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét