27-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 1: HIỆN TƯỢNG THẾ TỤC HOÁ
Ðạo Phật là ÐẠO VÔ NGÃ GIẢI THOÁT và đời sống của người xuất gia chỉ có một bát ba y. Ðại giới của bộ luật Phật trong đó có giới không giữ tiền, không nghe xem múa hát đờn kèn chỗ yến tiệc vui đông, không ngồi ghế cao, giường rộng. Người xuất gia xem những người nam là cha ta, người nữ là mẹ ta, chúng sinh nhân loại là thân bằng quyến thuộc không có giòng họ riêng tư. Nói tóm lại hai trăm năm chục giới Tỳ Kheo Tăng, ba trăm bốn mươi tám giới Tỳ Kheo Ni là một ích lợi vô cùng lớn lao để người tu sĩ chứng quả A LA HÁN. Mục đích cao cả của người tu sĩ Phật Giáo đi tìm Ðạo Bồ Ðề màu nhiệm giải thoát, nếu như kiên định với lý tưởng lấy giới luật làm trọng thì ngôi nhà Phật Giáo trong con mắt người đời là nơi siêu thoát thanh tịnh. Thương cho người tu sĩ hôm nay đa số sống trong môi trường tu học xa rời với đường lối và tạng luật của Phật. Sinh hoạt tu học không có nề nếp, nhan nhản trước mắt thường là những đàn anh phóng dật, phá giới hư hỏng, phân biệt giàu nghèo, nghe nhạc, xem phim, không sách tấn tu học mà chỉ bàn đến cúng dường nhiều ít, danh lợi. Không dạy cho cư sĩ có những nhân cách đẹp thế nào để sống ngoài xã hội. Mỗi ông Tăng mỗi nơi có từng nhóm đệ tử riêng, và mỗi ông Tăng sớm sớm chiều chiều ngóng trông đệ tử để đệ tử cúng dường nói chuyện cho đỡ buồn. Có những ông Tăng bên ngoài mặc áo Như Lai chạy Vespa, Dream bên trong ngầm chứa tranh giành bại hoại. Riết rồi người đệ tử quá nặng với tình cảm của Sư phụ dành cho, nên chẳng còn biết đâu là chơn hay giả mờ mịt những giá trị đạo đức cơ bản. Ngay môi trường đã phân hoá đạo đức, giới luật cho nên có rất nhiều người tốt quyết tâm tu Phật sẽ bị ảnh hưởng, rồi dở dang chí hướng. Ngay nhiều tịnh xá những Tăng, Ni trẻ sùng mộ pháp giải thoát màu nhiệm, thế mà Tăng trụ trì, Ni trưởng đoàn có dành cho họ thời gian tu tập đâu, hết xuống nhà trù dọn dẹp công quả, gánh nước tưới cây, hết xây dựng cái này lại xây dựng cái khác biến họ thành những kẻ nô lệ cho sự lăng xăng danh lợi trông thấy mà xót xa làm sao! Việc theo dõi thời sự là việc của các vị chính khách lèo lái con thuyền quốc gia, để nhân dân tuân thủ luật pháp. Nhà tu xem thời sự để làm chính trị? Hay mượn cớ để né tránh việc phạm giới, việc xem phim để giải sầu hay thỏa mãn sáu dục. Tiền của Phật tử sử dụng không đúng mục đích Tam Bảo là thiếu lương tâm, hãy tiết kiệm cần thiết để họ có dư giúp cho tài năng trẻ, nhà mồ côi, ấn tống chánh pháp làm giàu đẹp cho quê hương xứ sở. Không chơn tu là lợi dụng lòng tốt của tín chủ qua hình thức tôn giáo. Có nhiều Phật tử nghèo xơ xác bán khoai, bán chè, mà dầu cho có khá giả cũng lao tâm nhọc sức ngồi đứng chợ đời, cấy cày mưa nắng dành dụm với tấm chân thành trước cúng dường Tam Bảo sau là hộ trợ chư Tăng. Tăng chân tu thánh thiện ích lợi cho Phật pháp thì phước hữu lậu ấy sẽ vô cùng có ý nghĩa và hai bên đều có tăng trưởng thiện pháp vun đắp nội lực và Phật Giáo là cái nôi thánh triết trong vũ trụ. Nhưng hôm nay đứng trên cột mốc thế kỷ thứ hai mươi mốt, ngoảnh lại Phật Giáo Việt Nam, bậc Thánh Tăng giới luật quá ít, Tăng thượng mạn thế tục hoá thì nhiều. Tăng sĩ có tài sản như người đời. Có vài Tăng, Ni sinh cả gan hoá trang tóc giả đèo nhau đi dạo phố chơi, xem phim tiêu khiển, có quá nhiều ngôi chùa tráng lệ tốn nhiều tâm sức, tiền của bá tánh. Tu sĩ chưa chắc nghèo hơn ai. Ðó là hiện tượng xấu trong thời Phật Giáo đương đại. Với hiện tượng như thế Phật Giáo đang chùng bước lại trong sứ mạng phát huy cái hồn đạo đức sống của dân tộc, vì Ðạo Ðức dẫn đường cho Trí Tuệ. Trí Tuệ Tri Thức là vốn tài nguyên vô giá của đất nước mang lại giàu đẹp từ tinh thần lẫn vật chất. Việt Nam hiện đang có những hòn ngọc Trí Tuệ, Tri Thức quí giá. Sao chúng ta chưa nhân lên đúng mức, giúp đỡ phương tiện, ngăn dè kẻ ác nhiễu hại, để khỏi bị thế giới khai thác tài nguyên vô giá ấy. Người trí thức hôm nay, những người Phật tử thuần thành đứng trước cảnh sa đà Phật Giáo như đứng giữa sa mạc khô khan, dường mất hết nghị lực niềm tin. Họ khát khao chờ đợi những giọt mưa đầu nguồn xanh tươi cây Phật Giáo. Ở ngoài đời từ vốn tri thức của mình, họ làm giàu cho bản thân gia đình, đáp ứng cho nhu cầu cần ích của xã hội, họ không hề lừa cướp của ai. Ðó là đạo đức chân chính. Cũng như thế, với xa lộ trí tuệ Phật sẽ lập trình cho cuộc đời mỗi chúng sinh chứng ngộ trí tuệ ấy, sẽ làm chủ tri thức của mình, làm chủ nhân quả hạnh phúc mà đi trên xa lộ ấy. Dứt bỏ tỵ hiềm ác pháp.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét