21-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 1: TÍNH NHÂN BẢN CỦA PHẬT GIÁO
Phật Giáo được
hình thành nên tôn giáo từ một thái tử giàu có số một về vật chất lẫn uy quyền
nhưng với một suy nghĩ rằng: Sự giàu sang kia là của muôn vạn mồ hôi, nước mắt,
công sức của hàng triệu lê dân, của vô số người nghèo, kẻ giàu, của công bằng
thiện lương, hay bất công ác pháp và chưa chắc gì vua cha đã thực sự đem lại hạnh
phúc ấm no, công bằng, bình đẳng cho muôn họ lầm than, có san bằng những giai cấp
bất công trong xã hội? Ðời là bể khổ do ỷ mạnh hiếp yếu, tham, sân, si đi trái
lại qui luật sinh tồn của thiện pháp. Chính suy nghĩ đó giúp thái tử xả tâm ly
dục ly ác pháp, sự giàu sang danh vọng của một ông vua tương lai. Bốn cái khổ
qua bốn cửa thành là minh chứng thực tế về vô thường, khổ não của mỗi chúng
sinh. Sự giàu, nghèo, vui, khổ, đau đớn cùng cực hay hạnh phúc, giải thoát đều
do nhân quả của mỗi chúng sinh. Chính nhân quả tương tác đã tạo nên đời sống
thiện ác của mỗi con người, tức là do hành vi tốt, xấu sẽ có đời sống tốt, xấu.
Sau khi chứng đạo thái tử Sĩ Ðạt Ta trở thành Ðức Phật Thích Ca Mâu Ni san phẳng
những giai cấp bất công trong xã hội, tuyên dương đạo đức nhân bản.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét