158-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 3: NHẬT KÝ THẾ KỶ - B.H.T.
Ngày 4 - 10
- 2001. Bầu trời dịu cơn nắng. Tôi được anh Bảo Vệ Chính Trị Tỉnh An Giang thân
ái mời gặp nhau tại Ủy Ban Nhân Dân xã M.P. Cuộc nói chuyện thật cởi mở. Anh
Công An Chính Trị thật có trình độ, rất thiện cảm, rất tôn trọng nhân quyền và
pháp luật. Lý do gặp nhau vì có một thế lực nào đó đe dọa cô D. L, hay cô D.L,
tố cáo tôi cũng không chừng. Nội dung tố cáo là tôi rủ ren người xuất gia là cô
D.L và một số cư sĩ thành lập Phật Giáo Nguyên Thủy 4. Sự thật thì như thế này
tôi có đến Tịnh Xá NG - PH. và được biết có năm sáu bạn cư sĩ đến Tịnh Xá NG.
PH xin phép quí Sư Cô để có chỗ đi kinh hành xả tâm tham, sân, si, thực tập
ngăn ác diệt ác, tập giữ gìn giới hạnh, tập có những giờ sống ly dục ly ác
pháp. Ðó là pháp hành cụ thể của đời sống cư sĩ Phật Giáo. Anh V. nói với tôi:
- Nhà nước công nhận Phật Giáo Việt Nam còn Phật Giáo Nguyên Thủy đã đi lùi về
khứ. Cho nên việc anh kéo lôi người đi vào ý tưởng thành lập Phật Giáo Nguyên
Thủy là phạm pháp. - Tôi hoàn toàn không có ý tưởng thành lập Phật Giáo Nguyên
Thủy mà cư sĩ chúng tôi rất tôn vinh đường lối tu tập của Ðức Phật thời Nguyên
Thủy. Vì chúng tôi thấy từ Nguyên Thủy rất thanh tịnh, rất cao đẹp, lấy Giới, Ðịnh,
Tuệ làm kim chỉ nam cho sự thành tựu đạo đức Thánh thiện. Xin khẳng định ai
hành đúng tôn chỉ oai nghi, Thánh hạnh thì đó mới thật sự là tu sĩ đại diện cho
tinh thần giải thoát cao thượng của Phật Giáo. Nhà nước chúng ta công nhận Phật
Giáo Chính Thống, mà còn rất tôn trọng tự do tín ngưỡng. Nhưng thưa với anh, nếu
không nghiên cứu sâu xa về giới luật, phương pháp hành đạo, coi như chúng ta tạo
kẽ hở cho những thế lực thù định dễ bề núp bóng Phật Giáo. Vì những kẻ đội lốt
Phật Giáo mà không có đời sống như ông Thái Tử bỏ ngôi vua, không giữ gìn giới
hạnh nghĩa là không có phẩm chất đạo đức của người tu sĩ, thì sẽ sống rất xa
hoa, điện thoại di động, ngủ máy lạnh, ăn uống luông tuồng, có nhiều chùa lớn ở
thành phố xem phim Sex. Thế lực ấy lợi dụng sự tự do tín ngưỡng mà bành trướng,
lừa đảo sự mê tín của những cư sĩ thiếu hiểu biết đạo đức dâng cúng, tạo thế đứng,
gốc rễ sâu và họ dễ dàng lôi kéo, ru ngủ, thao túng cư sĩ mê tín vì không tôn
kính giới luật. Giới luật nghiêm thì gian ác khó núp bóng. Ngày một ngọ để
thoát ly sanh tử làm sao họ hành cho nổi. Chính điểm này ngoại tà khó núp bóng ẩn
dương. Không tiền bạc không danh lợi, không tài sản, quí sư Khất Sĩ Nguyên Thủy
Việt Nam trước giải phóng thì hành đúng giới luật Phật, ba tháng đổi trụ xứ ở một
nơi khác, nhằm để thân tâm ý thức dễ giải thoát vô minh, không tham đắm, dễ ly
dục ly ác pháp, có như thế thì, ánh sáng trí tuệ Tam minh, mới lố dạng. Người
có giữ gìn giới luật thì mới có hướng tâm ngăn ác diệt ác; có ngăn ác diệt ác sẽ
rất có đạo đức và chính đạo đức là cái cần của người tu xuất gia, cái cần của
dân tộc Việt Nam xây dựng đất nước và sẽ không đồng tình với ngoại tà ác pháp.
Vì ngoại tà ác pháp là đi ngược với quyền lợi an ổn, hướng đến văn minh của dân
tộc. Chúng tôi cũng muốn củng cố đạo đức chính thống, muốn gợi ý về một đời sống
Nguyên Thủy của ngài Cồ Ðàm mà anh vừa trình bày rất thông suốt lịch sử của Ðức
Phật. Anh thấy không tôi đã bị vu cáo. Và nếu như anh không thông suốt chính
sách, không quí trọng nhân quyền, không lão luyện chính trị, không nắm vững lịch
sử tôn chỉ hành đạo của từng hệ phái, các tôn giáo trên đất nước ta thì nhân phẩm
tôi đã bị sỉ nhục. Buồn cười thay những tu sĩ xuất gia là hiện thân của đạo đức
lại đi vu cáo kẻ tôn vinh chánh pháp của Ðức Phật. Thế thì họ đi tu để cầu cái
gì? Cái đạo đức làm người sơ đẳng như thế mà không đắc dụng được thì không bao
giờ chấm dứt sinh tử và họ đã mắt xích một chùm nhân quả vô cùng ác pháp. Họ thực
sự đã làm sụp đổ đạo đức của họ. Những người cư sĩ có đạo đức, có ý thức sẽ xa
lánh họ là vừa, để dân tộc nhẹ gánh mê tín nuôi dưỡng những kẻ phá hoại đoàn kết
Phật Giáo bằng hành động lừa đảo giới luật của Phật. Truyền thống của Nguyên Thủy
Phật Giáo là ba y, một bát, không chùa to Phật lớn, không Quan Âm Các, không
danh lợi hay tích trử tiền bạc, không có tài sản riêng tư như xe Dream... tủ lạnh,
bếp gas, mà chỉ khất thực trì bình xin ăn tu học. Ăn ngày một ngọ để an lạc rảnh
rang, không dính mắc tứ sự nên không có khổ. Có tài sản thì sẽ nảy sanh ý nghĩ
ác là gom góp tài sản, sức lao động nhọc nhằn của bá tánh. Cho tự do tín ngưỡng
còn có nghĩa là bảo vệ chánh kiến của dân tộc. Vì chánh kiến là điểm đến cho sự
phồn vinh trí tuệ. Cho tự do lập Quan Âm Các là làm lớn mạnh sự mơ tưởng viển
vông tha lực thần quyền còn gọi là mê tín. Phải chăng đến lúc chúng ta cần bàn
về hai chữ tự do. Tự do để vun đắp đạo đức Phật Giáo dân tộc, hay tự do để dân
tộc ngủ chìm trong mê tín thế giới vô hình. Ðạo Phật kỵ nhất là mê tín. Ðức Phật
dạy: không có thế giới vô hình mà chỉ có ở đây là khổ và thực hành phương pháp
diệt khổ. Không có chính quyền, đoàn thể nào chấp nhận mê tín. Mê tín làm suy
nhược não bộ, liệt kháng ý chí tự lực, suy tổn tiềm năng, nguyên khí của đất nước.
Ðạo Phật là đại diện cho thanh bần giải thoát, chí tịnh, cứu cánh là trí tuệ vô
lậu, phương tiện là ngăn ác diệt ác. Giữ giới thanh tịnh chính là xả trừ tham,
sân, si tội lỗi. Tôn trọng và bảo hộ cho một Phật Giáo đạo đức nhân bản chính
thống, là cách làm đúng với luật pháp dân sự, nhằm giữ vững an ninh chính trị,
giàu mạnh cho Tổ quốc. Những tạng kinh được Hoà Thượng Thích Minh Châu, Viện
Nghiên Cứu Phật Học dịch như: Trường A Hàm- Trung Bộ Kinh Nikaya, v.v... đó
chính là Phật Giáo Nguyên Thủy. Vì nội dung lời dạy của Ðức Phật là ngăn ác diệt
ác, tuyên dương giới hạnh dẫn đến Thánh hạnh đắc tuệ vô lậu. Muốn chấm dứt đau
khổ không có con đường nào khác ngoài con đường của Ðức Phật Thích Ca vạch ra.
Chúng tôi muốn cho dân tộc chúng tôi có một nền đạo đức sung mãn mang tính bi,
trí, dũng, từ, bi, hỷ, xả, v.v... Các anh cần nghiên cứu sâu sắc hai trăm năm
chục giới Tỳ Kheo Tăng, ba trăm bốn mươi tám giới Tỳ Kheo Ni. Như các anh cho rằng
mình đã hiểu tường tận. Tôi hy vọng rằng tường tận chứ không được qua loa. Nếu
các anh lấy giới luật làm thước đo cho phẩm chất đạo đức, các anh sẽ thấy rằng
chúng ta đang bảo vệ cho sản phẩm trí tuệ, hay chúng ta đang tiếp tay nuôi to
thế lực mê tín đang gậm nhấm những tinh hoa của xã hội. Những ai sống không
đúng thanh qui, điều lệ có cần chúng ta bảo hộ hay không? Có cần chúng ta tiếp
tục công nhận hay không? Ðức Phật dạy: Hãy thường tác ý ngăn ác diệt ác. Không
nên phạm những lỗi dù nhỏ nhặt. Hãy thường hướng tâm ly dục ly ác pháp. Không
nên làm khổ mình khổ người. Ðó là những lời dạy nguyên bản của Ðức Phật. Nếu lấy
từ nguyên bản triết lý giáo dạy thiết thực đó làm giáo án tu sửa, dù đang bận rộn
trong đời sống cộng đồng, người Phật tử vẫn thể hiện được tính liêm khiết của
mình. Chúng ta sẽ có được một xã hội tốt đẹp. Chúng ta thử đọc những câu kinh
được sáng tác sau khi Ðức Phật nhập diệt như: Dù cho tạo tội hơn núi cả, Diệu
Pháp Liên Hoa tụng mấy hàng. Tại sao lại kích động người tạo tội... hay an ủi
mê tín người tạo tội sẽ có thế lực, ô dù nào đó xá tội? Những lời dạy thật khó
hiểu và thật sự không mang tính giáo dục đạo đức thánh thiện cho con người. Từ
con người để trở thành vĩ nhân là cả một quá trình cần cù học tập, rèn luyện là
liêm chính, cần kiệm, bồi dưỡng đạo đức. Không giữ gìn giới luật, sống lợi dưỡng
trên đồng tiền, tứ sự mê tín đó không phải là Phật Giáo. Ở đây không cần thiết
có sự bảo hộ mà cần phải tư vấn pháp luật. Các anh cần phải tôn trọng những bậc
chân tu, những cư sĩ có đạo đức biết coi trọng quê hương tổ quốc. Những kẻ tố
cáo tôi vì sợ quyền thừa hưởng cúng dường bị cắt mất, nồi cơm bị bể. Những kẻ tố
cáo vu khống là những kẻ đánh mất tâm tư thánh hạnh, và chính họ là những kẻ tu
tập chẳng đúng giới luật, oai nghi bắt buộc phải tuân thủ của một đời sống tu
sĩ. Nếu thấy cần thích hợp với đời thì hãy nên về đời làm một công dân thật có
đạo đức, đừng làm hao tổn tài lực của tín chủ. Chúng tôi thiết tha mong mỏi Ðảng
và chính phủ tích cực củng cố giới luật Phật Giáo. Chọn người chân tu đại diện
cho Phật Giáo địa phương. Vì bậc chân tu sẽ rất yêu đời yêu Ðạo, chỉ chăm chú
làm mạnh cho giống nòi, Tốt đẹp cho Phật Giáo và nhất định không là chỗ dựa của
ác pháp. Anh chính trị viên nói: Nhân có người tố cáo anh, nên tôi được phân
công đến gặp anh, để chúng ta thảo luận góp ý trong tinh thần thật cởi mở và
mong anh không làm điều gì vi phạm pháp Luật. - Tôi gặp anh như thấy đó, là điều
rất cần thiết và dường như lòng tôi rất vững vàng vui vẻ. Dường như tôi đang rất
khao khát gặp Tổng Bí Thư, Thủ Tướng, hay chủ Tịch Quốc Hội, v.v... để tôi nói
lên điều bức xúc về giới luật, đạo đức nhân bản của Ðức Phật Thích Ca Mâu Ni.
Cuộc gặp gỡ đầy ấn tượng, thương yêu đoàn kết, chung một lý tưởng bảo vệ đạo đức,
hạnh phúc và Giang Sơn, Tổ Quốc. Ngày 6 - 10 - DL 2001 B. T. H. - An Giang - Một
vị sư hỏi đạo (Ngày 11 tháng 10 năm 2001)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét