157-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 3: TÂM NGUYỆN TỊNH AN
Sáng mai
này, con xin phép Thầy và Cô cho chúng con về. Con thành tâm đảnh lễ Thầy, đảnh
lễ Cô qua thời gian con có duyên về đây tu tập, được sự hướng dẫn của Thầy, của
Cô, con vô cùng cảm động. Vì đường lối Thầy và cô chỉ dạy khế hợp với lời Phật
dạy, mà con hằng khắc ghi trong đầu câu Phật dạy: giới luật còn Phật pháp còn.
Ðúng vậy, cuối đời mạc pháp, thời đại văn minh phát triển mạnh về vật chất và
tiện nghi cho con người làm tăng trưởng lòng ham muốn, đánh mất đi con đường đạo
đức; kể cả những người tu không còn ai muốn xả phú cầu bần, xả thân cầu đạo nữa.
Do đó khi gặp được Thầy và cô Út, con vở lẻ ra. Nổi hy vọng và lòng sung sướng
tràn ngập, vì con đã toại nguyện, đã tìm ra một niềm tin thật sự, không còn mơ
hồ gì nữa. Sự âm mưu tiêu diệt Phật Giáo không cách nào bằng hạ cho bằng được
hàng Thánh Tăng của Ðức Phật xuống một cách nhanh nhất, như có vua mà không thừa
tướng, không binh lính, thì ai đâu truyền thừa mạng mạch Phật Giáo. Dỉ nhiên
như vậy Phật có ra đời cũng vô lợi ích. Vì vậy, những gì Thầy đã khám phá ra được
hôm nay, con không còn nghi ngờ gì nữa. Nhưng nổi lo âu của con vì thấy sức khoẻ
Thầy quá yếu kém, tuổi cao mà Thầy ép nó quá sức để hoàn thành nhiệm vụ Chấn
Hưng Phật Giáo mà chúng con vô minh sâu nặng, dục lạc khó lìa, tuy gặp được
Chánh Pháp mà mấy ai vào cổng lọt, thì làm sao nối tiếp ngọn đuốc của Thầy
trao, trên hành tinh này hằng bao tỉ người hụp lặn trong đêm dày tăm tối. Con
biết mình nghiệp chướng nặng nề, đành lòng phải chấp nhận an vui mà trả, chưa
bước lên con đường mà con mong muốn. Nhưng dầu sao, trong tâm con đang nhen
nhúm một ngọn đèn chân lý, dù sống chết, dù gian lao, khó khổ con vẫn một lòng
quyết tâm báo đền công ơn của Thầy và cô chỉ dạy bằng cách tu tập hết sức mình
đi đến nơi đến chốn, để tiếp tục làm sứ mạng của Thầy, của Phật đã từng mong mỏi.
Kính dâng Thầy. Kính dâng Cô. Ðệ tử, Con, Tịnh An.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét