137-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 3: GIÁC NGỘ VÔ THƯỜNG/ 4
Ðến Tu Viện Chơn Như tôi thấy đặc biệt không có
giai cấp mà rất bình đẳng trong ý nghĩa cao cả của nhân bản. Không hề có chuyện
kêu gọi cúng dường. Những người nghèo mà muốn cúng dường, Thầy thương muốn đứt
ruột và dịu dàng từ ái chứng nhận lòng tốt, khuyên người cư sĩ nghèo phải lo
trang trải vốn liếng, ổn định đời sống tức là cúng dường Tam Bảo. Công tác Phật
sự thật cần ích cho vạn thể chúng sanh, cho trí tuệ của nhân loại thì cư sĩ khá
giả gánh vác nhiều, người cư sĩ Phật tử nghèo Thầy cho đóng góp thật vừa sức mà
không tổn hại đời sống kinh tế gia đình. Tạo cơ hội chung trong chánh niệm gieo
duyên với chánh pháp. Kết tựu công đức vô lậu đến những chùa lớn Phật to, Quan
Âm các danh lợi, Di Lặc mê tín hơn mình. Người Phật tử rất khốn đốn hay sẽ được
mời gọi, thuyết minh công đức cúng tiền. Những ngày hội lễ thì đặt bàn bán vé
công đức, ghi sổ phong thần. Tôi vô cùng biết ơn bậc Thánh Tăng hy sinh đời
mình, rống tiếng sư tử vang dội tinh cầu, chấn hưng đạo đức nhân bản Phật Giáo.
Tâm nguyện sao mỗi người cư sĩ giác ngộ Chánh Kiến, Chánh Tư Duy sẽ thoát được kiếp
nạn mê tín siêu hình. Thay vì con người sẽ thánh thiện văn minh tột đỉnh nhưng
do vì ngờ nghệch mê tín ở thế giới âm linh tưởng hoặc và chính nó là chiếc dù
trì trệ cỗ xe tiến bộ của nhân loại. Phương pháp sinh học tâm lý trong Phật
giáo là dùng lực từ trường của thần kinh chủ về ý thức mà hướng từ trường thần
kinh phóng dật qui nạp thành nội lực thần kinh thánh thiện, được hấp thu lực thần
thông giáo độ của Chân Sư thì mọi cánh cửa đời thường và mọi duyên hợp nhân quả
đời người dường như lần lượt được mở ra, khỏi cuồng tín đi nhờ cầu an, cầu siêu
phi lý, suy giảm ý chí. Sinh học sát thủ gen trong cây giống là nhà khoa học sẽ
cho ta cơm thịt, sầu riêng ngọt ngào đầy mập, nhưng hạt giống thì thật nhỏ lép,
chúng ta muốn ươn để nẫy mầm thì chẳng bao giờ tựu thành ước vọng, vì nó được
tính toán sát thủ ngay trong phòng nghiên cứu và dỉ nhiên chủ của đất nước cây
ăn trái độc quyền cây giống. Không chừng người ta còn tính toán cho nó chỉ
thích hợp với phong thổ bản quốc. Hoa trái đem bán xứ người không sợ thua nước
nhà giàu. Tiến trình thành Phật là lai tạo chất xám cấy ghép gen thánh, giáo dục
thuần hóa gen phóng dật, gen danh lợi, gen lợi dưỡng. Hướng thần kinh não có chức
năng gây giấc ngủ phải giảm trừ bằng tạo lệnh đi đứng, tập trung năm hơi thở và
kinh hành hai chục bước. Chỉ cần thiết áp dụng khi chức năng của tế bào não nầy
quá tích cực tạo giấc ngủ. Ðây là phát minh của Ðại Thừa. Do vậy thử lý luận từ
con người Sư Thông Lạc với đầy đủ điều kiện để tạo lực chuyển hóa và chắc chắn
bằng pháp hành của vị có kinh nghiệm thành tựu. Tất nhiên có kết quả vi diệu. Tại
không phước nên không được giảng trạch lý nhân quả chặc chẻ. Không được học
pháp hướng tâm, tạo lực nên ngã mạn, tha tưởng nguy hiểm làm sao. Làm khổ người.
Một đứa bé miên mang hoang tưởng và tự nghi vấn không biết sao bỗng nhiên bữa
nay mẹ bảo rằng mình là đứa con do dì bán mỹ phẩm ngoài chợ đẻ ra, chứ không phải
là con ruột của mẹ. Ðứa bé nữa tin nữa ngờ buồn khổ bấn loạn, bỏ ăn biếng học,
tình cảm phân tán. Sự thật chỉ là lời nói chơi vô ý thức mà nguy hại của người
mẹ. Tôi khuyên người mẹ không được xem thường tâm sinh lý của bé, hãy giải
thích nghiêm túc thật tình cho bé rõ. Củng cố ý thức Chánh Niệm. Sau khi chứng
ngộ các vị tu chứng thường dạy chúng ta giác ngộ vô thường và khi dạy xác thân
người tựa như bào ảnh có nghĩa là các ngài muốn mang đến cho chúng ta nguồn
chân lý giải thoát, rõ thân bào ảnh để chúng ta không đi cấu xé, làm khổ người
khác, mà hãy ở nơi tự thân phàm luyện nhân quả thánh. Bỏ thân mình lấy chi
thành Phật? Do đó khi nói Phật độ, Bồ Tát cứu mạn, rõ ràng vô lý có phải không?
Có chi là đắc mà mong cho thành. Câu nói của Ðại Thừa nhằm biểu thị tánh không,
nhưng chính thật là lời đáp phũ phàng cho người cuồng si cầu đạo. Thầy tôi đã bố
trí đường tiến về xứ Phật. Bây giờ tôi tự lái xe hỏa. Nếu không chánh niệm tỉnh
giác, si ngủ sẽ ra khỏi đường ray, chậm trễ chứng ngộ Phật tuệ... Ðường ray đời
đau khổ, nhọc nhằn hãy dùng khí động học cao tốc, nghĩa là lấy hơi thở làm động
lực chuyển hóa đau thương, nhẫn nại trả cho mòn nhân quả. Hành trình của nhân
quả đời, nếu không có đạo đức sẽ khởi hành từ ga ác. Thí dụ nuôi con gà lôi,
con chó, cho mập để một vài hôm nữa siết cổ đãi bạn bè mừng đứa con đỗ vào đại
học. Do đó trên hành trạng vào đời cô cậu sinh viên đã gieo vào miếng đất trí
tuệ không bằng hạt giống nhân ái, từ bi mà bằng ác niệm, phi nhân bản, mầm mống
của chiến tranh, trả thù! Cũng như thế, ngày giỗ, hay thôi nôi, đầy tháng...
sinh nhật, lễ cưới... những lễ này nếu không lấy Ðạo Ðức ăn mừng, hay ôn cố tri
tân về công đức sanh thành của cha mẹ, thì nó sẽ mất đi ý nghĩa cao quí. Mời
người dự tiệc hãy hết lòng chu đáo, trân trọng và người đến tham dự sẽ được hưởng
không khí thiện lành đầy tính nhân văn cao. Sống lừa đảo mượn danh nghĩa lễ
giáo, tiệc tùng để toan tính, sát sinh thì khó có được thanh thản, cao khiết.
Xã hội loài người sống có đạo đức tốt đẹp là một xã hội luôn hướng đến cái chân
mỹ cho ý nghĩ, việc làm thập thiện. Mỗi người thập thiện tất nhiên thiên đường
tại thế. Ở trường học Bộ Giáo Dục còn có hai giờ trong một tuần về chuyên môn đạo
đức học. Ba tháng hay dịp hè có một ngày tham quan ở bệnh viện địa phương hay bệnh
viện Bạch Mai, Chợ Rẫy, Từ Dũ, Từ Thiện chỉnh hình để tận mắt trông thấy bệnh tật
đau khổ của thân nhân do nhân quả của tâm tạo. Tôi đứng trên gác một buổi chiều
tà, vô tình thấy anh bạn sát vách nhà đang cố hết sức mình siết cổ con chó mực
tròn trĩnh từ mấy tháng nay nó quấn quít bên anh ta. Gà, vịt, chó mà anh nuôi
trong nhà chính là để làm cổ mâm đầy, làm thịt mà ăn. Ăn trên tiếng kêu của gà,
tiếng rên của chó. Con người không sợ tội, quả báo nên tự chuốc họa vào thân.
Oan gia từ đó mà hình thành! Chiến tranh khói lửa do đây mà bất tận! Một bãi
chiến trường xác người, nhà cửa ngổn ngang sập đổ chính từ ác niệm của con người.
Nạn đói chết hai triệu người Việt năm 1945, Ất Dậu, chính cũng do nhân quả, do
những kẻ không còn tính người mà chính họ phải thọ lấy quả khổ thảm thương. Dân
số Việt Nam năm 1944- 1945 chết khoảng hai triệu người, ngược dòng lịch sử xót
đau đó mà ông cha ta đã phải gánh chịu, chúng ta nên rút ra một bài học đạo đức
vô cùng quan trọng để không làm khổ mình khổ người. Vì nhân quả không tha thứ
cho bất cứ một ai . Tùy theo mức độ nặng nhẹ mà quả báo tương ưng, cho nên nhân
quả là duyên hợp của muôn loài vạn vật các pháp. Vạn vật các pháp Ðức Phật nói
do tâm tạo. Chân Sư nói do nhân quả sinh khởi, hai nhà đại trí tuệ đều giống
nhau trong một chân lý đó. Từ tâm đau khổ, phóng dật, tham ái, Chân Sư dạy
chúng tôi hướng tâm tạo lực nhân quả thiện. Chúng tôi dùng ý thiện hành động
thiện hiện tại làm đòn bẩy cho quả hạnh phúc tương lai, vui lòng trả nghiệp quá
khứ. Tóm lại lấy nhân quả làm giáo án, tu tập, hòa nhập cộng đồng. Sống có nhân
nghĩa đạo đức trước sau, diệt ngã xã tâm cao thượng. Ðó là hướng tâm của người
cư sĩ Nguyên Thủy, không tính chi ly với người bạn tâm tốt. Người cư sĩ Nguyên
Thủy thà chịu nghèo hay nguy hiểm tánh mạng, quyết không phụ phàn ơn nghĩa. Thấy
điều trái với đạo đức không cúi lòn xu nịnh, không tháo gỡ được thì xa lánh sữa
mình, không hiềm khích, oán thù. Tâm luôn tốt đẹp trong sáng. Ác pháp hay thiện
pháp được hình thành từ vô minh hay trí tuệ. Vô minh sanh khởi sự phân biệt chủng
tộc, sang hèn giai cấp, môn đăng hộ đối, nối tông đường qua sự trọng nam khinh
nữ, phong kiến tham ô. Lừa thầy phản bạn dối ác, hiểm sâu, vô lương bất nghĩa,
nịnh phú, khinh bần, lười biếng không động não để tiến đến tự cường, an lạc
thanh thản đó cũng gọi là ác pháp. Cuộc đời như vỡ cải lương mà tác giả tuồng
tài ba đã dựng lên. Những nghệ sĩ chân chánh tuy diễn cho chúng ta xem nhưng sự
thật tôi thấy anh chị em hay quí cô, chú nghệ sĩ đã nhập vai thật tuyệt vời, đã
phản ảnh đúng sân khấu cuộc đời. Chỉ môn đăng hộ đối thôi mà biết bao thảm cảnh
đã gieo rắc đau thương, dở dang cho những người con gái vô tội, biết bao mối
tình tan nát, chia ly. Tôi vô cùng trân trọng những người nghệ sĩ, những giọt
nước mắt trong như những hạt ngọc lấp lánh làm tỉnh ngộ bao người, giúp khán giả
xúc động đối diện lương tâm triệt tiêu ác pháp. Thật tốt đẹp làm sao khi những
giai điệu, âm thanh từ đó mang chất sống đạo đức cho con người. Xây dựng tư tưởng
thiện pháp, lột tả cái vô lý của ác pháp và chính ác pháp là đau khổ. Ngày nay
những lề thói củ vẫn còn phảng phất trong xã hội. Bằng cấp giả, bè phái, không
trân trọng nhân tài, không nghiêm túc giới luật, pháp luật ... đó là những ngõ
đường đi đến đau khổ. Khi đã chọn ác pháp sẽ gây ra biết bao thua thiệt, tội lỗi
cho cuộc đời mình. Chiến tranh ở Trung Ðông, Châu Phi, v.v... đều là hậu quả của
tệ phân biệt sắc tộc, màu da và ác pháp. Cuối cùng rủ nhau đi trên xa lộ nhân
quả khổ. Thật không vô lý chút nào khi gọi Ðạo Phật là đạo đức nhân bản, đạo
ngăn ác diệt ác san phẳng bất công hướng đến hòa bình, bình đẳng và rất tôn trọng
quyền con người. Tâm đại bi chứng ngộ đạo đức nhân quả của vị A La Hán bình đẳng
cho đến cỏ cây loài vật. Tâm này chính là đại biểu của tình thương và hòa bình.
Những ai có lòng nhân bản sâu sắc sớm muộn gì cũng thành tựu vô sự, hạnh phúc.
Tâm vô sự là tâm không luân hồi. Tâm vô sự là tâm tích cực trả quả, làm tròn
trách nhiệm nghiệp nợ với gia đình và con cái, với đồng bào, xã hội. Quê hương
là chiếc nôi. Tổ quốc là chùm ca dao ngọt ngào tha thiết. Ngôn ngữ học Việt Nam
rất độc đáo và rất phong phú. Ðẹp đẽ thi vị như bản lưu thủy hành vân. Buồn mà
nhẩn nại để sống vươn lên số phận như lý con sáo, nam ai hoài tình... Như chị
Giang nhớ Nguyễn Thái Học, như Nguyễn văn Trổi xướng tứ đại oán khẳng định sức
tự cường độc lập, ý chí bất khuất, của mỗi dân tộc .... Mỗi câu văn trung nghĩa
sâu lắng tình người, ca ngợi sự son sắc thủy chung của người phụ nữ Việt Nam.
Văn Chương đậm đà bản sắc đã tạo nên những con người Việt Nam nhân ái, trí tuệ,
hào kiệt, đảm đang. Mỗi âm thanh như mở cửa lòng người đón nhận di sản văn hóa
vĩ đại của dân tộc. Bảo lưu cái đẹp, vốn quí của văn hóa Việt Nam và thế giới
đó chính là thiện pháp để loài người tiến lên Thánh Phật. Sống nhu nhuyến,
thanh nhã, cao khiết thì cuộc đời ý vị biết bao. Sống cao khiết và được thu học
lý nhân quả nên môi trường sống xung quanh rất thoải mái, xã hội mãi vươn lên,
vì mỗi người biết hướng thiện không dám vượt qua lằn ranh ác pháp, luôn cải thiện
cái xấu, tránh xa những hành vi làm đau khổ cho mình và người. Khi biết trân trọng
cuộc sống người khác, đó là đạo đức trí tuệ. Phật Giáo luôn nâng cao tâm từ bi
bình đẳng và trong tâm thức của người cư sĩ rất cảnh giác tội lỗi, vì biết rõ
tính vô thường và nhân quả là một qui luật tự nhiên, như cây cân để vật vào sẽ
biết trọng lượng của nó là bao nhiêu, pháp luật có điều khoản qui định tội
danh, mức độ vi phạm, khung án rõ ràng, nhằm bảo vệ cuộc sống an lạc cho đất nước.
Ai vô minh nãy mực sai phải bị quả báo ứng. Nhân quả chí công tuyệt vời. Ðó là
lý duyên sanh, nhân quả tương ứng, vạn vật các pháp hình thành. Nếu nói có linh
hồn, có Ngọc Hoàng Thượng Ðế tạo ra con người, vạn vật núi sông đại địa thì lý
thuyết này hoàn toàn vô lý. Con trừu Dolly nhân tế bào và nếu như công pháp cho
phép thì các phòng thí nghiệm sẽ cho ra bằng hà sa số con người bằng phương
pháp nhân bản tế bào. Hiện các nhà sinh y học lấy tế bào gốc ở tủy, ở mở ....
người để nuôi cấy tạo ra tế bào tạng... để cấy ghép cứu sống con người. Do thế
những ai nhân danh Ðạo Phật mà lại đi dạy người nương nhờ cảnh giới vô minh,
tha tưởng là rất hoang đường và vô lý, là phi đạo đức, phi nhân bản. Lập Quan
Âm Các tốn hao tiền của là việc làm vô tích sự, xa rời thực tế, không phải tự
giải thoát đau khổ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét