134-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 3: GIÁC NGỘ VÔ THƯỜNG/ 1
Kính tặng cô Diệu Quang, Tác giả những cú đập
long trời H.N.H Sau khi nhóm Nguyên Thủy 4 chúng tôi hoàn thành băng vidéo, ghi
lại toàn cảnh Tu Viện Chơn Như. Ðiểm cố ý của tôi muốn ghi ảnh Chơn Sư Thông Lạc
thuyết pháp và hình ảnh của cô Diệu Quang để làm tư liệu, di tích lịch sử của vị
làm sống lại đạo Phật Nguyên Thủy chân chính. Một số anh chị Nguyên Thủy ở Hoa
Kỳ, Hà Nội, Phú Yên, Châu Dốc hồ hỡi đăng ký với quay phim. Cô út Diệu Quang
hôm ấy hết lòng, nhọc khổ đưa Thầy Thông Vân về châu đốc. Sau Chơn Sư Thông Lạc
vị Thầy tôn kính, là một Cô Út Diệu Quang tuyệt vời. Vừa là người chị bảo bọc
cho đứa em từng miếng ăn, tứ sự; vừa là người Thầy có những cứu đập mãnh liệt
như sóng đại giương cao mười mét đập mạnh xuống lòng biển. Những ai bị cú đập lần
đầu sẽ rất có kinh nghiệm trong công đoạn diệt ngã xã tâm. Cô Diệu Quang tuyên
dương công trạng của tôi bằng cú đập ba mươi trượng sóng biển đại dương. Vốn được
Chơn Sư dạy cho những Phật pháp chuyên xả tâm, an tịnh thân hành, tách loại
tham, sân, si nhiễm trong hơi thở, tâm như cục đất,... Do đó cô Diệu Quang thắng
và tôi cũng hoàn toàn đạt thành tích kính dâng Thầy. Tội nghiệp con gái Liễu
Hương tôi té lăn cù gần phế hết nội công Hai mươi năm trôi qua trong sự cực nhọc
của Thầy, của cô Diệu Quang.... trông đợi người tu chứng nhưng rốt lại là nổi
thất vọng lớn lao. Vì thế cô Diệu Quang sử dụng với lối vào cửa Ðạo Giải Thoát
như thế là rất đúng. Sàng lọc tích cực là việc làm tuệ bi vô cùng quan trọng. Chúng
ta đến Tu Viện là cầu A La Hán quả và Tam Minh giải thoát chớ nào phải cầu ăn cầu
ngũ. Giới luật của Tu Viện chính là lời thôi thúc chúng ta tinh tấn vâng giữ lời
dạy thực hành của Chân Sư. Chúng ta sẽ có hiệu quả tu tập khi chúng ta thực
hành không sót lời dạy của Chân Sư và chúng ta có đại phước được gần Chân Sư để
tiện việc thưa hỏi. Một học sinh hư hỏng thi trượt chẳng lẽ chúng ta quy tất cả
trách nhiệm cho thầy giáo và nhà trường sao? Một đứa con trong gia đình do vì
không hiếu thảo vâng lời cha mẹ cực khổ nắng mưa nuôi mình, do vì không có
lương tâm đau xót trước nổi nhọc nhằn của cha mẹ, do vì không ý thức chuyển đổi
nhân quả, do vì không giác ngộ sống trong cuộc đời là rất đau khổ, lại thích
nhiểm nghe theo bè bạn hư hỏng tự chôn chặt tương lai tươi đẹp. Cha mẹ đã hết
lòng nuôi nấng giáo dục. Con cãi lời buông thả là lỗi ở đứa con. Xin đừng đổ tội
cho cha mẹ. Tôi đến tu viện vài ngày để gieo duyên hạnh thánh, nghiệp hoặc
trong tôi ngổn ngang. Tướng si thể hiện đều được tôi ý thức tự giáo dục mình.
Tôi tự trách nhiệm với mình như thế vì tôi hiểu được nổi lòng thương con của vị
Cha Lành Chân Sư. Cô Út dùng thiện pháp độ người cho nên có những cú va đập bắt
buộc và cần thiết. Người nhận pháp mà lòng bình an là vì hiểu được tấm lòng vô
cùng tốt đẹp của cô Út Diệu Quang. Ðối với loài vật như chó mèo, chúng bệnh hoạn
mà cô còn rủ lòng thương vỗ về an ủi chúng. Thầy Thông Vân cải lời. Thầy ham
thích nhập định tưởng. Xúc cảm về quá khứ tu Ðại thừa Mật Tông nên thân bắt ấn,
miệng thì "Bạch Thầy, con đã làm xong việc của người tu sĩ, xin Thầy thọ
ký cho con vào cõi Ðại ma để độ đời". Thầy Thông Vân bệnh lạc pháp như thế
cô Út lo lắng quên cả sức khỏe của mình, mời bác sĩ giúp an thần thư giãn trầm
cảm, thuê xe đưa Thầy Thông Vân về Châu Ðốc. Thầy Thông Vân như thế gây hoang
mang và nghĩ sai về Tu Viện, về Chân Sư. Chân Sư thư thả thuyết pháp và rằng:
"Thầy đã hết lòng chỉ dạy, do cãi lời, thích nhập không vô biên xứ, nên bị
phạt thế thôi, rất nhanh bình phục có gì đâu mà các con lo khổ quá thế. Thầy
Thông là em trai của Thầy nhiều kiếp nên từ từ chỉnh đốn tâm, chẳng lẽ đuổi người
thân mình ra khỏi tu viện hay sao?" Cặp mắt Tam Minh đã nhìn suốt chặng đường
của nhân quả. Do đó rất chính xác và rất đúng thời trong công việc độ chúng.
Tôi nửa đêm lén ra cốc sư huynh Thông Vân vì sợ sư huynh ngồi tưởng ngoài mùng
và tha hồ hiến máu cho bầy muỗi đói. Khi vào tưởng, sư huynh quên cả buổi cơm
trưa và Cô Diệu Quang bưng mâm cơm chay gấp rút gõ cửa lay tỉnh Thầy Thông Vân.
Chân sư vỗ về: "Con à, phải ra ngoài đi kinh hành, đừng ngồi thiền nữa".
Lời cha lành dịu dàng nhỏ nhẹ nhưng mà nó rung động trái tim người. Nước mắt
tôi ươn ướt bờ mi. Tôi dìu sư huynh đẹp trai kiến trúc sư đi gần hết buổi bình
minh vang tiếng chim kêu hòa trộn tiếng nghẹn của tôi khi báo tin về Châu Ðốc
đón sư huynh. Kiếp trước dạy mấy người tu sai pháp trở thành thiền tưởng thiền
điên .. Thầy Thông vân chịu trả quả. Quả y lời chân sư, hôm nay sư huynh Thông
Vân đã hoàn toàn bình phục. Tôi tin rằng sư huynh sau khi xem toàn cảnh tu viện...
Chân sư thuyết pháp,... được ghi lại và hình ảnh của một cư sĩ nữ thưa hỏi có
liên quan đến Thầy Thông Vân. Nhận xét, đánh giá trong phạm trù chưa xuyên suốt
nhân quả vẫn là một tấm lòng tốt đẹp và đáng được trân trọng đôi mắt nhìn suốt
nhân quả của Chân Sư. Chân Sư nói Thầy Thông Vân tu đúng lời dạy thì sẽ là người
đắc quả đầu tiên của Tu Viện. Xem xong phim ghi hình, tôi nghĩ rằng trái tim đạo
đức trí tuệ của Thông Vân sẽ hướng đến Thánh quả Chơn Chánh, giải đáp những
nghi vấn của thế nhân. Tu quên giờ nhận bát cơm, chẳng phải do ly dục ly ác
pháp mà do vì tưởng định mất ý thức khẳng định biên giới của thời gian và xứ sở
thực tại. Có ý thức một chút chúng ta sẽ tuệ quán được nhân cách như thật của
những người hết lòng giáo dưỡng mình. Và có ý thức mãnh liệt như vậy phàm phu
chúng ta sẽ không bao lâu nữa chuyển phàm thành thánh. Bằng tri kiến giải thoát
chúng ta sẽ thấy được chân kiến không bình thường của vạn vật các pháp trong cuộc
đời. Chúng ta biết đánh giá và phân loại từng ác pháp. Cọ xát ứng xử với những
trái oan, không bị lôi cuốn, và đẩy lùi chúng bằng thiện pháp. Ðời sống của
Chân Sư như thế thực tế trong đôi mắt của ta: Ðem trí tuệ thêm sức sống cho con
người là phương pháp giảm đau khổ. Phục hưng trí tuệ cho con người là tâm nguyện
của Chân Sư. Thật thế trong xã hội ta nói riêng, toàn thế giới nói chung, bệnh
cuồng tín, bệnh sùng thượng giáo chủ chưa tu chứng còn nhiều dục hoặc. Nó giống
như bệnh đạo ôn trên cây lúa lây nhiễm toàn cầu. Cuộc đời khổ chính do không có
Chánh trí Tuệ. Xã hội lầm than chính do không có nền giáo dục đạo đức căn bản.
Thiền điên, thiền tưởng, chính do nền tảng Phật giáo đã mất cội nguồn. Do con
người vô ý thức triển khai Phật giáo đi khỏi dòng chảy chính thống, một số người
phải đi về Tu Viện Chơn Như, hoặc gởi thư thưa hỏi nhờ Chân Sư cứu chửa. Chân
Sư rõ ràng là số một về đại bi trên thế gian. Tôi cương quyết đi theo con đường
của Chân Sư, người đã triển khai đường lối tu tập từ kinh nghiệm Tuệ Chứng.
Chúng ta tích cực nỗ lực hạ thủ công phu sẽ rất có ích lợi cho sự nghiệp trí tuệ
của mình. Chúng tôi sau mười mấy năm trời bên Chân Sư học hỏi dù lâu lâu vài
tháng, vài năm về thăm học tu sửa đạo đức nhân cách. Mấy năm gần đây được tích
cực học pháp hành xã tâm, chúng tôi thấy cuộc đời chớm nở hạnh phúc. Những người
ròng rặc được Chân Sư dạy đều đạt được những hạnh phúc trong cuộc đời. Chúng
tôi khiêm tốn hạ mình xin được nói rằng chúng tôi là những người tránh làm khổ
cho người khác. Chúng tôi luôn hoàn thiện những cam kết, những hợp đồng mậu dịch.
Chúng tôi không ngừng trau dồi đạo đức, bảo vệ môi trường sống xung quanh như
âm thanh, rác rưởi, dòng nước... nhất là tâm nguyện tạo một từ trường sống tốt
đẹp qua cách chúng tôi nhìn mọi người. Chúng tôi không dám làm phí từ cái bao xốp
của người bán. Hôm nay chị cho tôi cái bao xốp, về tôi xếp lại cẩn thận để mai
ra chợ tôi không làm khổ chị phải tổn hao, cũng là giúp môi trường sống bớt
rác, thêm được sự thanh sạch từ tâm hồn đạo đức ao, hồ, sông, rạch. Như lý thiện
tác ý thiện hòa nhập vào cộng đồng cho nên nó trở thành dục như ý túc về niềm
an lạc thanh thản cho mình, cho người. Ngăn ác diệt ác là khởi động cho một xã
hội phi tôn giáo, nhưng lại là một xã hội vô cùng đạo đức. Một xã hội mệnh danh
là tôn giáo chỉ được biểu trưng qua hình tướng, không có đường lối tu tập vững
chắc, không là điểm tựa, không là đòn bẩy tạo thánh thiện cho cuộc đời cụ thể
thì là một xã hội có hình sắc tôn giáo nhưng thiếu an vui và hạnh phúc. Một tôn
giáo tỉ lệ nghịch với thiện pháp với đạo đức Phật giáo được hóa trang bằng những
ảnh áo nâu sồng thì đó là phi nhân bản, đưa hàng triệu tín đồ vào hoang tưởng
thế giới siêu hình. Họ mãnh liệt trông chờ vào tha lực cứu rổi ngu ngơ, phi lý.
Nhân tha tưởng thì quả của nó là khổ vọng tưởngThật vậy, khi mọi người chúng ta
đều hiểu tính nghiêm minh chặt chẽ của nhân quả thì chúng ta nào dám làm giảm
thọ các công trình công cộng. Chúng ta đâu cả gan gian dối, kết bè, kê gian ăn
chận, rút bòn hàng tỉ đồng tiền giúp người miền núi dân tộc thiểu số anh em,
giúp họ xóa nghèo giảm đói. Nếu biết ngăn ác, diệt ác, biết hướng tâm nhìn đến
những người khốn khổ thì bản thân họ đâu có ngục tù và cuộc đời sẽ có ngay Cực
Lạc. Tai hại của tha tưởng là như thế. Thay vì phải luôn đề cao cảnh giác trách
nhiệm, bồi dưỡng kiến thức pháp luật, thực thi đúng đắn những tiêu chuẩn đạo đức
dân chủ của chính sách... Nhưng lại tha tưởng ở bàn nhậu móc ngoặc, do đó dẫn đến
những oan sai, tự chuốc họa vào thân, làm khổ mọi người. Mong sao những góp ý,
kiến nghị, những sáng kiến làm giàu đất nước, những khiếu nại, những than oán của
người dân sẽ có cổng vào trên mạng internet đến chính phủ cấp cao nhanh nhất,
thì nhất định chánh phủ sẽ kịp thời tháo gỡ, áp dụng và sẽ nhiệt tình đem đến cực
lạc cho nhân dân. Ðiều quan trọng là ác pháp cửa quyền, tham ô, tiêu cực sẽ
nhanh chóng rụi tan. Ðất nước sẽ văn minh Hiện Ðại hóa. Ðạo đức hiện thực nhân
bản ngấm sâu vào tế bào dân tộc. Dân tộc trưởng thành cùng thế giới đạo đức xây
dựng hòa bình cực lạc. Các nhà khoa học có đạo đức luôn nặng lòng với đất nước
cho nên những công trình lớn bao giờ cũng thiết thực mang lại an ổn, ấm no, hạnh
phúc cho dân tộc. Họ âm thầm và họ rất biết vun đắp cho công đức của mình.
Chúng ta cần phải tuệ xét trân trọng biết ơn họ. Hãy cùng họ nối mạch cực lạc
cho xã hội ấm no. Một dân tộc hùng mạnh là một dân tộc có nội lực mạnh, có nhiều
nhà trí tuệ học, đạo đức học và Thánh Tăng chính là bậc có đủ uy đức trí tuệ
sàng lọc những mê tín trong Phật giáo, những tha lực tưởng, ban bố chánh kiến
giải thoát, mang đến bản sắc Phật giáo Chân Chính. Khi Bát Chánh Ðạo, Tứ Chánh
Cần, Tứ Niệm Xứ, Ðịnh Như Ý Túc... sau một quá trình tu dưỡng đạo đức, nhân
cách thanh tịnh người cư sĩ, tu sĩ sẽ phát huy tối đa trí tuệ của mình qua sự
chỉ dạy của bậc chứng ngộ. Những người cư sĩ và tu sĩ cùng Thánh Tăng đẩy lùi
mê tín, tha lực thần quyền phi lý. Vị Ðại Thánh Tăng đem trái ngọt đến tặng cho
mọi người có đủ phước duyên với đạo Phật chính thống Nguyên Thủy, đem thuốc đắng
chữa trị cho những học giả tưởng tri, tưởng tuệ, các nhà mê tín học, Ðại thừa
phá giới luật Phật đã tạo nên những ngộ nhận cho Phật Pháp mầu nhiệm của Ðức Phật.
Chúng ta không thể nào chấp nhận những tu sĩ mặc áo Phật, Như Lai ăn thịt chúng
sanh, ăn ngày ba bữa vì đó là hiện thân của dục, giảng sư ăn trứng, thuyết tha
tưởng, lý thuyết suông, thì chẳng có ích gì cho ai, dù ông ta nổi tiếng trên thế
giới. Một giờ được học pháp Tứ Niệm Xứ từ Chân Sư trác việt có ích lợi thiết thực
hơn hai mươi năm nghe pháp ở các giảng sư tưởng đầy danh lợi, ngã mạn. Khi họ
chối từ đường lối, sự giáo dạy giới luật của đức Thế Tôn thì họ lấy tư cách gì
đi giảng dạy Phật pháp. Từ ngày giới luật, Khất Sĩ Phật tuyệt diệc thì những
nhà sư đã trở thành nữa đời, nửa đạo và nhất định không chứng quả và thực tại
là những kẻ báo đời mai một tương lai, thui chột lý tưởng giải thoát. Chính họ
là tín đồ của ngũ dục triền cái, phỉ báng lại đạo đức thánh thiện của đức Phật
Thích Ca Mâu Ni.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét