133-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 3: TIẾNG RỐNG SƯ TỬ CON
Con xin tường thuật lại buổi nói chuyện với nhà sư đó, kính trình lên Thầy và Cô xem xét.
Sau khi con xá chào nhà sư và Diệu Tịnh, cô bạn đạo của con. Nhà sư lên tiếng trước:
- Tôi biết cô ở Chơn Như, nên đến thăm và hỏi vài chuyện.
Con mời nhà sư ngồi và hỏi:
- Dạ! Con xin được hỏi, Sư tu ở chùa nào vậy Sư?
Nhà Sư đáp:
- Tôi ở Thường Chiếu
Con hỏi tiếp:
-Dạ! Sư có biết Thầy Chơn Như hay không vậy Sư?
Nhà sư đáp:
- Biết, Tôi biết Thầy Thông Lạc khi còn học khóa một ở Chơn Không.
Trong một dịp đi Long Hải, Thầy Thông Lạc nói chuyện với huynh đệ của Thầy thì một số đông chúng tại đó đến nghe.
Khi về, Hoà Thượng nói Thầy tập họp đồ chúng khi chưa có lệnh của Hoà Thượng.
Nhà sư hỏi tiếp:
- Tôi rất kính trọng Thầy Chơn Như. Nhưng Thầy nói thẳng quá đụng chạm với Hoà Thượng Thường Chiếu, lại cho rằng giáo pháp của Hoà Thượng là Tà Thiền, và tự cho mình là chứng đắc có đúng không? Các Tổ thường nói: Vô sở chứng, vô sở đắc.
Con trả lời với nhà sư:
- Theo con hiểu chính bản thân Thầy Chơn Như đã hành giáo pháp của Hoà Thượng suốt 9 năm trời không có kết quả và những huynh đệ của Thầy cũng không có ai chứng đắc. Nên Thầy trở về Trảng Bàng tự tìm kinh Nguyên Thủy, miệt mài trau luyện thì đạt được đến Tứ Thiền và Tam minh và Hoà Thượng cũng đã xác nhận đúng như vậy. Thầy Chơn Như xin Hoà Thượng nhập diệt thì Hoà Thượng khuyên Thầy nên ở lại để độ chúng sanh. Thầy Chơn Như về Trảng Bàng thu nhận đệ tử và tận tình chỉ dạy, nhưng suốt mười bảy năm trời người ta nửa tin nửa không, nghĩ rằng Thầy chưa chứng đắc nên không quyết chí tu, không giữ gìn giới luật nghiêm chỉnh, nên buộc lòng Thầy phải nói sự chứng đắc để vững niềm tin với quí Thầy, nói để dạy đệ tử noi theo gương hạnh của Thầy mà tu tập. Theo con nghĩ đó chỉ là phương tiện để độ người chứ riêng cá nhân Thầy Chơn Như rất khiêm nhường khi nói về mình. Thầy Chơn Như chỉ nói pháp của Thiền Ðông Ðộ là ức chế tâm, chứ không có nói đến cá nhân của Hoà Thượng.
Nhà sư tiếp lời:
- Không riêng gì ở Thường Chiếu Trúc Lâm mà ở mọi nơi, ai cũng nói Thầy Chơn Như là Ðệ Tử mà dám chỉ trích giáo pháp của Thầy Tổ.
Con trả Lời:
- Trước dư luận thì Thầy Chơn Như bị mang tiếng là đệ tử mà dám chỉ trích phê bình giáo pháp của Thầy Tổ. Nhưng nào có ai hiểu được đó là vì lợi ích cho Phật Pháp, lợi ích cho chúng sanh hiện tại và lợi ích cho nhiều thế hệ mai sau mà Thầy Chơn Như đã dám nói mạnh nói thẳng như vậy. Thầy đã hy sinh tình riêng của Thầy đối với Hoà Thượng để được lợi ích cho muôn người. Nếu Hoà Thượng hiểu được tâm tư nguyện vọng của Thầy Chơn Như, chắc hẳn Hoà Thượng phải thương người đệ tử chân thành của mình hơn ai hết. Ðối với Hoà Thượng Thầy Chơn Như luôn luôn tôn kính là bậc Thầy, bậc tôn túc trưởng thượng. Chính người đã quỳ dưới chân Hoà Thượng xin Hòa Thượng triển khai giáo pháp Giới, Ðịnh, Tuệ, Thầy sẽ ở phía sau tiếp tay hỗ trợ với Hoà Thượng dẫn dắt Tăng Ni, và cư sĩ tiến tu theo đúng đường lối giáo pháp của Ðức Phật đã vạch ra với ước nguyện có nhiều người chứng đắc để giữ vững mạng mạch của Phật pháp được trường tồn. Vì có nhiều Phật tử hỏi nên bắt buộc Thầy Chơn Như trả lời đúng sự thật nên có phần đụng chạm đến nhiều pháp khác chứ thâm tâm Thầy Chơn Như không muốn hơn thua tranh luận với ai mà chỉ mong muốn làm lợi ích cho mọi người. Thầy chỉ nói mạnh, nói thẳng đả phá sự mê tín, quả quyết không có thế giới siêu hình, việc cúng bái cầu an cầu siêu là vô ích.
Nhà sư tiếp lời:
- Hoà Thượng cũng có dạy không nên cúng bái, cầu an, cầu siêu đó chứ. Nhưng mà người ta không nghe vẫn cầu vẫn cúng.
Con nói thêm:
- Hoà Thượng chỉ nói phớt qua nên người ta không nghe. Thầy Chơn Như nói mạnh nói thẳng nên dễ đụng chạm, mà không nói thì người ta cứ làm sai, tụng kinh cúng bái mãi mà không có được kết quả gì
Nhà sư nói;
- Chúng sanh căn cơ còn thấp nếu đến chùa lại ngồi thiền thì họ đâu làm được! Phải tụng kinh, sám hối thì họ mới đến chùa.
Con trả lời:
- Nếu tụng kinh để họ đến chùa, cúng chùa thì là lợi ích cho mình vì mình mà không vì người. Ở chùa cũng có thể dạy Phật tử làm lành lánh dữ dạy Ngũ Giới, Thập Thiện cũng được đâu cần phải cúng bái cầu an, cầu siêu.
Con hỏi nhà sư:
- Con có đọc sách của Hoà Thượng viết Thiền Tông Việt Nam, Khoá Hư Lục, 33 Vị Tổ Trung Hoa,... Con tự nghĩ! Sao Hoà Thượng không triển khai giáo pháp của Ðức Phật Thích Ca mà lại triển khai và hành pháp của các Tổ vậy sư?
Nhà sư đáp: Do truyền thừa, từ Ðức Phật truyền thừa đến các Tổ. Các Tổ cũng có vị chứng đắc như Tổ Ðạt Ma, Tổ Huệ Năng vậy.
Con nói:
- Truyền thừa từ đời này qua đời khác thì kinh sách sẽ có sự thêm bớt nên dễ sai lệch. Sao không căn cứ từ nơi gốc của Ðức Phật vậy sư?
Sư trả Lời:
- Ở Trúc, Lâm Hòa Thượng cũng có dạy Kinh A Hàm đó chứ.
Con tiếp lời:
- Con nhận thấy ở Thường Chiếu lại hành pháp sám hối sáu căn của Tổ dạy mà không hành theo pháp Phật dạy là phòng hộ sáu căn. Theo con nghĩ phòng bệnh thì hơn chữa bệnh. Khi mắt đối cảnh tiếp xúc với sáu trần mà mắt nhìn nghiêng ngó dọc để sáu căn dính mắc với sáu trần thì tâm đã ô nhiễm rồi mới sám hối. Chi bằng lúc nào cũng phòng hộ sáu căn, mắt ngó xuống, luôn thu nhiếp thân tâm trong hơi thở, trong bước đi, thì sáu căn đâu có dính mắc với sáu trần, tâm đâu có ô nhiễm, nên đâu cần phải sám hối
Sư hỏi con:
- Hằng ngày cô sống với cái gì?
Con đáp:
- Hằng ngày con sống với cái ý thức và loại trừ tưởng thức.
Sư nói:
- Cô phải sống với A lại da thức, chứ ý thức cũng chưa đúng
Con trả lời:
- Con nói đây là ý thức thanh tịnh tức là A lại da thức, là thể tánh tịnh minh, là chơn tâm thường trú
Con hỏi lại vị sư:
- Sư dùng pháp biết vọng liền buông, lấy cái gì để buông vậy sư?
Sư đáp;
-Lấy cái biết để buông
Con nói:
- Ở Chơn Như cô Út dạy khi khởi niệm dùng câu tác ý để buông. Nhờ câu tác ý mà dễ buông dễ xã. Thầy Chơn Như thì dạy đúng theo kinh điển của Phật. Cô Út thì dạy xả tâm làm chủ cái ý.
Sư tiếp lời:
- Nếu đúng theo đường lối Nguyên Thủy thì phải đi khất thực. Không có bếp nấu ăn, và không có người nữ xuất gia
Con trả lời: Theo cuộc sống hiện tại thì phải linh động để thích hợp với xã hội hiện nay. Ðiều chủ yếu ở Chân Như là người tu phải khép mình trong giới luật để điều phục thân tâm trước những tham dục của con người
Con hỏi tiếp:
- Chỗ sư ăn ngày mấy bữa vậy sư?
Sư đáp:
- Buổi sáng ăn nhẹ, trưa ăn chánh, chiều uống bột vì còn lao động nên phải ăn như vậy
Con nói:
- Ở Chơn Như lấy giới luật làm nền tảng cho sự tu tập, cũng có lao động làm đường, làm đất. Buổi chiều cô Út có làm thêm mì cho những người lao động ăn, nhưng ai nấy quyết tâm giữ gìn giới luật nên không ăn, vẫn lao động vẫn ăn ngọ mà cơ thể khỏe mạnh bình thường. Con nhận thấy giữ gìn giới luật, xả tâm tốt, hình như cũng có một sức mạnh của sự tu tập chứ không phải là không có.
Nhà sư nói:
- Thầy Chơn Như nói thẳng quá đụng chạm nhiều môn phái nên ở thành phố người ta có đốt kinh sách Ðường Về Xứ Phật.
Con nói:
- Sách đến tay mọi người. Người ta tin, người ta đọc và thực hành thấy có kết quả cụ thể rõ ràng ngay trong cuộc sống của họ thì họ tôn quí kinh sách ấy hơn ngọc, hơn vàng xem đó là pháp bảo vô giá trong cuộc đời của họ. Còn không tin thì gởi kinh sách trả về nơi xuất xứ, chứ tại sao lại đốt! Muốn che giấu sự thật chăng? Tại sao họ lại không tôn trọng sự tự do tín ngưỡng của người khác. Khi đốt kinh sách họ có nghĩ rằng họ đã nhẩn tâm tàn ác không thua gì bạo chúa Tần Thủy Hoàng ngày xưa đã từng đốt kinh sách. Nhưng điều chủ yếu là họ có thu phục được lòng người hay không? Họ có nghĩ rằng họ đã làm một việc tàn ác, phí phạm mồ hôi nước mắt góp nhặt từng đồng của những người Phật Tử chân chánh đã đóng góp tiền của để in kinh sách. Họ có biết rằng họ thiêu hủy một cuốn kinh sách thì mười cuối sách lại ra đời. Sự tàn ác của họ lại kích động mạnh vào tâm của Phật tử khiến cho nhiều Phật tử đóng góp tiền bạc để in kinh sách nhiều thêm nữa. Họ thiêu hủy làm sao được khi những lời dạy của Thầy Chơn Như trong sách Ðường Về Xứ Phật đã khắc ghi vào tâm thức trong từng trái tim, trong từng khối óc của những người Phật tử này. Họ có thể xem thường mạng sống để tu hành bảo vệ chánh pháp. Thầy trò Chơn Như mạng sống còn không màng thì sá gì cái danh với cái lợi. Chẳng qua là họ chưa hiểu về Chơn Như nên mới nói mới làm như vậy. Sự tàn ác của những ai đã từng đốt kinh sách rồi đây sẽ trả giá kết quả cho việc của họ làm.
Nhà sư tiếp:
- Theo tôi nghĩ: Sự tu không phải là dễ dàng. Phật đã tu từ vô lượng kiếp mới được chứng đắc. Người tu do tạp khí từ nhiều đời huân tập nên khó giải thoát trong một kiếp. Kiếp này không đắc thì kiếp sau tu nữa.
Con nói:
-Nếu tâm dính mắc vào tạp khí nhiều đời thì sự tu sẽ bị trì trệ, tâm dễ thối chuyển không lên được. Sao sư không nghĩ rằng Sư đã tu nhiều kiếp rồi, chỉ còn kiếp này là kiếp chót mà thôi?
Sư cười nói:
- Với đôi mắt của tôi thì tôi không xem thường cô là một người cư sỉ
Con cũng cười tiếp lời Sư:
- Dạ, con cũng vậy: Con cũng kính trọng Sư là một vị xuất gia. Con cần phải học hỏi ở mọi người.
Sư chào ra về trong sự vui vẻ, thoải mái. Buổi nói chuyện chấm dứt. Con kính trình lên Thầy và cô xem xét và chỉ dạy cho con. Con thành tâm kính tin nơi Thầy và cô với sự trân trọng biết ơn và quí mến của con.
Kính ghi. Con của Thầy và Cô Út. Diệu Thanh Ngày 25 tháng 10 năm 2001
Kính gửi: Diệu Thanh. Ngày xưa trong thời Ðức Phật còn tại thế, Ngài cũng có những người đệ tử trí tuệ, rống lên tiếng rống sư tử con như: ông Xá Lợi Phất, bà Dhammadinna, v.v...... Ngày nay Thầy cũng có những người đệ tử rống lên tiếng rống sư tử con. Ðã khiến cho các Sư, Thầy bên Ðại Thừa phải chấp nhận đệ tử của Chơn Như có trí tuệ. Ðể xác chứng lời đối đáp của con với một vị sư Thiền Ðông Ðộ, qua lời Ðức Phật tán thán bà Dhammadinna: "Này Visakha, bà Dhammadinna là bậc hiền trí! Này Visakha, bà Dhammadinna là bậc đại tuệ. Nếu ông hỏi ta ý nghĩa ấy, ta cũng trả lời như bà Dhammadinna đã trả lời." Nhưng con cần phải lưu ý và dè dặt, vì các Thầy Ðại Thừa, Thiền Tông và các sư Nam Tông đã tuyên bố: đốt sạch rừng Trảng Bàng, san bằng Tu Viện Chơn Như. Lời nói này có nghĩa là nhổ cỏ thì phải nhổ tận gốc. Lúc cần im lặng thì nên im lặng như Thánh. Lúc không cần im lặng thì rống lên như sư tử con, chẳng hề khiếp đảm trước thế lực của tà sư ngoại đạo, xem sự sống chết nhẹ như lông hồng để bảo vệ chánh pháp của Phật tận cùng.
Kính ghi. Thầy của con

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét