104-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 2: TÂM NGUYỆN CHÁNH TÂM/ 4
Chúng tôi có nhận được một số ý kiến của bạn
khác nói: "Thầy Thông Lạc giảng giáo lý Nam Tông cũng không đúng, sai trệch
nhiều lắm, không hiểu được lời Phật nói..., nay chúng tôi chỉ đọc một vài bài
trong tập sách mỏng "Những lời Phật dạy" thì thấy rõ lời sư Giác T.
là đúng. Chúng tôi thú thật không dám đọc tiếp vì văn phong của tác giả không
giống người tu, hay của một người đã giác ngộ. Tác giả viết với tâm đầy thành
kiến, trích giảng các giáo lý Phật theo các kiến chấp (tà kiến) của mình để
xuyên tạc, chỉ trích, để biện minh cao thấp cái biết của mình là đúng, chứ
không phải giảng để truyền bá chân lý của Phật, hay đường lối tu hành của Phật..."
Với cái nhìn vội vàng của bạn này, liệu các nhận xét trên đây đã chuẩn xác
chưa? Chúng tôi đọc trong kinh Nguyên Thủy thấy Ðức Phật dạy: "Này các
Kalama! Chớ có tin vì nghe truyền thuyết, chớ có tin vì theo truyền thống, chớ
có tin vì nghe người ta nói (lời đồn đại) chớ có tin vì được kinh tạng truyền tụng,
chớ có tin vì chân lý luận siêu hình, chớ có tin vì đúng theo lập trường, chớ
có tin vì đánh giá hời hợt những dữ liệu, chớ có tin vì phù hợp với định kiến của
mình, chớ có tin vì xuất phát nơi uy quyền, chớ có tin vì bậc sa môn lả đạo sư
của mình, v.v..." "Nhưng này các Kalama! khi nào tự mình biết rõ như
sau: "Các pháp này bất thiện, các pháp này là có tội lỗi, các pháp này bị
người có trí hiểu biết chỉ trích, các pháp này nếu thực hiện và chấp nhận đưa đến
bất hạnh khổ đau, thời này các Kalama! Hãy tự bỏ chúng, không nên tin
theo" Có thể những cuốn sách Ðường Về Xứ Phật của Thầy Thông Lạc không
thích hợp với bạn này. Nhưng với những người Phật tử tha thiết tìm cầu con đường
thoát khổ, thì sách của Chân Sư vô cùng quí báu, vì đã đem Phật pháp nhiệm mầu
thiết thực mà Chân sư đã thực sự chứng ngộ để giáo hóa chúng sanh ra khỏi biển
khổ sông mê, đem lại cho mọi người ánh sánh trí tuệ và nguồn thương yêu bao la
vô tận. Nhờ đó mọi người dù căn cơ nào đi chăng nữa, nếu hành đúng, sống đúng
thì cũng đều được giải thoát. Một cuộc sống hạnh phúc chân thật, xuất hiện ở cỏi
đời này trong đạo đức nhân bản nhân quả: không làm khổ mình khổ người và những
người đã được nguồn sáng tuệ tri của Thầy Thông Lạc sưởi ấm tâm hồn mình, đều
đã biết nhin đời bằng đôi mắt nhân quả, cảm thông với những nổi khổ đau của người
khác và tìm cách chia sẽ để làm vơi đi những nổi khổ đau ấy. Có thể văn phong của
Thầy Thông Lạc không lọt vào tai bạn này vì "thuốc đắng dã tật, lời thật mất
lòng". Nhưng với những người vô minh muốn được giải trừ cơn bệnh, Chơn sư
đã chẩn đoán và chỉ bệnh một cách thẳng thắn, cho thuốc đắng mạnh mẽ của sự thật,
để chửa lành những bệnh chứng của mơ hồ, ảo tưởng, trừu tượng và mê tín, là những
độc tố lâu dài do tà thuyết ngoại đạo bôi nhiễm vào tâm hồn mọi người trong nhiều
năm qua. Với những người còn "chấp pháp" "chấp ngã" thuốc của
Chơn sư không đủ hiệu lực để chửa khỏi căn bệnh trầm kha. Chỉ có những người thực
sự muốn được giác ngộ, giải thoát ra khỏi khổ đau và sanh tử luân hồi mới biết
được chân lý chửa trị đích thực của những lời quí báu của Chơn sư. Thưa các bạn!
Có bao giờ các bạn tự hỏi vì sao Thầy Thông Lạc "chống triệt để Thiền Ðộng
Ðộ, phủ nhận và lên án gay gắt Thiền vá kinh điển Ðại Thừa"? Nếu các bạn
tìm hiểu và tự trả lời câu hỏi này, các bạn mới hiểu được tấm lòng từ bi cao cả
của Thầy Thông Lạc đối với nổi đau khổ của con người trên hành tinh này. Và chỉ
có Thầy là người duy nhất dám chỉ thẳng, đánh lên tiếng chuông cảnh tỉnh con
người đối với các tôn giáo và Ðại Thừa giáo. Hằng bao nhiêu thế kỷ trên con đường
tu học Phật, nhiều Phật tử đã bị lệch lạc đường tu. Sự lệch lạc này không phải
do các Phật tử mà nguyên nhân chính là Ðạo Phật từ hằng ngàn năm nay đã bị bọn
tà sư ngoại đạo cố tình bóp chết. Những giáo pháp chân chánh của Ðức Bổn Sư đã
bị ngoại đạo dìm mất, thay vào đó là những giáo pháp mang màu sắc mê tín, trừu
tượng mà ai cũng cứ ngở rằng đó là pháp của Ðức Phật truyền dạy, khiến cho nhiều
Phật tử chân chánh tu hành chẳng đạt được kết quả, dở khóc dở mếu, vì đời chẳng
ra đời, đạo chẳng ra đạo, đã tự lừa gạt mình, còn đi lừa gạt người khác nữa!!
Chúng tôi đã một thời lầm lở đường tu, may nhờ thiện duyên gặp được Chơn sư mà
sự tu hành của chúng tôi đã thay đổi hẳn, đạt nhiều kết quả giải thoát rõ ràng.
Thầy Thông Lạc cũng một thời lầm lở đường tu, tu mãi chẳng được kết quả giải
thoát. Chán nản, có lúc Thầy đã định chết quách cho xong, nhưng may nhờ đọc lại
bộ kinh Nguyên Thủy (là những lời dạy chân chánh của Ðức Phật), Thầy đã hiểu rõ
con đường đúng đắn mà người tu hành cần phải đi. Nương vào giáo pháp của Ðức Thế
Tôn qua Kinh Nguyên Thủy, Thầy đã nhiệt tâm, tinh cần trong tu học qua sáu
tháng, Thầy đạt đạo, đắc quả A La Hán. Dù đạt đạo nhưng Thầy rất mực khiêm tốn
mỗi khi phải nói về bản thân. Những ai đã được sống gần bên Thầy, chỉ thấy ở Thầy
toát ra một lòng từ ái bao dung, Thầy trân trọng với tất cả mọi người và thực sự
ân cần nâng đỡ những ai muốn học điều hay lẽ phải của đạo. Thầy Thông Lạc kính
trọng và biết ơn sâu sắc với những bậc Thầy trước đây đã dìu dắt Thầy vào đạo,
mặc dù con đường chứng đạo của Thầy không phải là con đường của những bậc Thầy
trước đây đã dìu dắt Thầy đi. Thầy đã chỉ cho chúng tôi thấy được chân lý, con
đường giác ngộ và giải thoát là của mọi người không phân biệt tu sĩ hay cư sĩ.
Hể ai sống đúng với công thức Giới, Ðịnh, Tuệ và Bát Chánh Ðạo, thì đều có kết
quả rõ rệt, dù người đó là tại gia hay xuất gia. Người xuất gia không dẹp trừ
được tham, sân, si ở trong tâm hồn mình, đâu có bằng người tại gia mà có tâm sạch.
Người có tâm sạch là người đã ly dục ác pháp, dù là ai, già hay trẻ cũng đáng để
mọi người tôn trọng, học hỏi. Kính thưa quí bạn! Một triết gia người Ðức đã
phát biểu: "Những gì hợp lý thì tồn tại", nhưng: "chưa chắc những
gì đang tồn tại là hợp lý". Vì thế trong sự vận động ý thức của xã hội và
của tôn giáo, những sự vận động nào bất hợp lý, là sức ỳ cản trở con đường tiến
hóa, chỉ có sự vận động nào hợp lý, mới giúp cho sự việc phát triển một cách
đúng đắn, mạnh mẽ. Ðại Thừa và Thiền Tông và những hệ phái của Ðạo Phật ngày
nay, không còn là của Ðạo Phật nữa, nó tồn tại hàng bao nhiêu thế kỷ qua vì
trình độ người dân lúc ấy còn lạc hậu. Nhưng ngày nay, nhân loại đã có những bước
tiến vượt bậc, dân trí được nâng cao, mọi người đều có hiểu biết khá rộng và đủ
tư duy suy nghĩ chính chắn, để suy nghĩ nghiệm xét mọi vấn đề đúng sai một cách
rõ ràng. Những cuốn sách Ðường Về Xứ Phật của Thầy Thông Lạc đã được nhà nước
công nhận và in ấn, vì sách đó chống mê tín, dị đoan, mang lại một trật tự an
vui cho xã hội, một nếp sống đạo đức lành mạnh cho mọi người. Không những đang
được lưu hành trong nước, những cuốn sách đó còn vượt biên giới để đến tận tay
những ai đang cầu tìm con đường thoát khổ, theo đúng đường lối chánh pháp của Ðức
Phật, để mọi người cảm thông giúp đỡ lẫn nhau, để hành tinh này được thực sự sống
trong hòa bình và hạnh phúc. Vì vậy sự tồn tại của những cuốn sách này không
còn mang tính hợp lý mà đã trở thành chân lý, là nơi nương tựa vững chắc cho những
ai muốn giải thoát ra khỏi khổ đau và sinh tử luân hồi. Người tu học Phật ngày
nay, muốn đạt được mục đích tối hậu, là phải biết lựa chọn đường đi một cách
đúng đắn, vì bước sai một bước - khổ muôn đời muôn năm. Quí vị là những tu sĩ
đã cắt ái ly gia, nên thuận duyên hơn những người cư sĩ còn bị nhiều duyên nợ
ràng buộc. Mỗi hành động cử chỉ lời nói của quí vị, đều là những tấm gương để
các Phật tử chúng tôi nhìn vào. Vì vậy hình ảnh của quí vị tu theo Ðạo Phật dưới
con mắt của các Phật tử phải là hành động gương mẫu. Quí vị nghĩ sao về con đường
của mình? Chân sư thường nói với chúng tôi: "Không có người sai mà chỉ có
pháp sai, pháp sai dẫn người đi vào chỗ sai". Chúng tôi thiết nghĩ bấy
nhiêu vấn đề nêu lên vừa đủ, quyền tự lựa chọn đường đi đúng sai phụ thuộc vào
quyết định của mỗi người. Cuối cùng chúng tôi kính chúc quí vị tinh tấn tu
hành, xứng đáng là những bậc phạm hạnh mẫu mực, để mọi người noi gương học tập
đi trên con đường giải thoát của Ðạo Phật. Thay mặt những người cư sĩ miền Bắc.
Kính thư. Chánh Tâm M.N.C.S. VẤN ÐẠO Hỏi: Nếu một bên van xin, một bên cứu
giúp, cứ như thế thì biết bao giờ mới chấm dứt hiện tượng cầu tha lực này? Ðáp:
Con cứ xét thử trong đời này có ai đi cầu cúng rồi ở không, lười biếng, không
chịu làm ăn mà có ăn, có mặc, làm giàu được không? Hay cầu cúng mà phải làm lụng
đầu tắt mặt tối mới có ăn, có mặc, mới có khá giả, mới làm giàu được.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét