02-LÒNG TIN
LỜI PHẬT DẠY:
“Đối với chúng con, bạch Thế Tôn, các pháp lấy
Thế Tôn làm căn bản, lấy Thế Tôn làm chỗ nương tựa”.
CHÚ GIẢI:
Xưa, đức Phật còn tại thế,
chúng Tỳ Kheo nào tu tập chứng quả A La Hán đều tin vào đức Phật, vào pháp của
đức Phật, còn ngược lại, chúng Tỳ Kheo nào không tin vào Phật, Pháp thì quả A
La Hán kia không bao giờ đến với họ được. Cho nên, các vị Tỳ Kheo trong thời đó
thường nói lên câu nói này trước đức Phật: “Đối với chúng con, bạch
Thế Tôn, các pháp lấy Thế Tôn làm căn bản, lấy Thế Tôn làm chỗ nương tựa”.
Lòng tin ấy đã giúp họ sống đúng Phạm hạnh và thực hành nghiêm chỉnh không sai
lời dạy, mặc dù lúc bấy giờ pháp môn của Bà La Môn rất thịnh hành cũng giống
như pháp môn của Đại Thừa hiện giờ vậy. Nhưng khi tin Phật họ đều ném bỏ giáo
pháp Bà La Môn xuống như một chiếc giày rách, do đó, họ mới tu chứng quả A La
Hán. Nhưng dù sao thời đó cũng có nhiều người còn chấp chặt pháp môn của Bà La
Môn. Đại diện như Đề Bà Đạt Đa chống lại Phật và tìm mọi cách giết Phật. Ảnh hưởng
tư tưởng tinh thần diệt Phật giáo từ khi đức Phật còn tại thế. Hôm nay, tinh thần
tư tưởng đó đã thể hiện và thành hình một Phật giáo kiểu mới “Phật
giáo Đại Thừa” mà hiện giờ mọi người đang tôn thờ, còn Phật giáo
nguyên gốc thì ít có người biết đến. Nếu tại Việt Nam không có Hòa Thượng Minh
Châu dịch tạng kinh Nguyên Thủy thì giờ này tín đồ Phật giáo sẽ ra sao? Còn biết
Phật giáo nữa không? Giáo lý Đại Thừa gần như phủ kín chánh pháp của Phật. Có
phải không hỡi các bạn?
Đọc lại những lời Phật dạy và
lòng tin của chúng Thánh Tăng ngày xưa và xét lại ngày nay chúng tôi dạy các bạn
tu hành, bạn nào tin nơi chúng tôi thì bạn ấy có giải thoát; bạn nào không tin
nơi chúng tôi, thường tin kinh sách Đại Thừa và Thiền Tông, sống đời sống phá
giới, phạm giới, bẻ vụn giới, bạn ấy sẽ không có giải thoát và còn đi vào con
đường bỉ thử danh lợi, nên thường chê bai, kích bác người khác thế này, thế
kia. Nhưng cuối cùng bạn ấy tu hành cũng chẳng tới đâu, chỉ có uốn ba tấc lưỡi
lừa đảo những người khác chưa thông giáo lý của Phật, chứ không thể lừa đảo những
người sống có Phạm hạnh, có Thiền định, có Tam Minh.
Khi đọc lại những lời hứa hẹn
tin tưởng vào đức Phật của chúng Thánh Tăng trên đây, chúng tôi mới thấm thía
so sánh những người đệ tử thời nay của mình. Khi bước ra khỏi cổng chùa hạt cơm
còn dính kẽ răng, thế mà nói những lời vong ơn, phụ nghĩa, chẳng khác nào Đề Bà
Đạt Đa ngày xưa đối với đức Phật vậy.
(Trích sách Những lời
gốc Phật dạy – Tập 2, NXB Tôn Giáo – 2011, trang 287-289)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét