56-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 2: TÂM NGUYỆN CỦA H.N.H. PHẬT GIÁO NGUYÊN THỦY, NIỀM HY VỌNG CỦA CON
NGƯỜI/ 6
Từ nửa thế kỷ hai mươi trở lại đây, có vài nhà
Khất sĩ, nhiều Cư sĩ Việt Nam và thế giới tu tập chẳng hay có vị nào được Ðức
Di Ðà cởi hào quang xuống tế độ chưa? Hay chỉ là những lời đồn hoang đường. Cư
sĩ chúng ta ngồi trên đống dục và ngòi nổ của Tham Sân, Si qua sự dính mắc, luyến
ái vật chất, còn thích ở nhà sang trọng đủ tiện nghi. Xuất gia thì còn thích tịnh
thất cho sang trọng, mặc y, áo cho đẹp, vải cho tốt, ra đường có dù lọng, ăn uống
dư thừa, phái đoàn Phật tử ra về thì hỏi ông Tăng tri khách sao cúng dường có
hai ba trăm ngàn vậy? Chứng minh chỉ bấy nhiêu thôi làm sao niệm đến vô niệm?
Làm sao niệm Phật cho rành, làm sao thấy vọng không theo vọng? Chẳng qua câu A
Di Ðà Phật là câu chào hỏi rất thân thiết nhuốm mùi đạo vị trong ứng xử với
nhau, để dễ bề ngồi lại niệm Phật ức chế niệm ác trên lộ trình sơ cơ bám tạm
phao nhỏ hướng đến xã tâm ái kiết sử. Ngày nào mà không xã tâm sạch hoặc nhiễm,
thì chỉ ở cảnh giới thiện nhỏ thế gian mà thôi. Ðạo Phật cái gì cụ thể cái nấy,
không trừu tượng mơ màng. Ðạo Phật kỵ nhất là thần tượng hoá, mê tín lừa đảo và
kỵ nhất là chướng ngại pháp. Hãy nghe Phật nói "Trên thân xã thân, trên
tâm xã tâm". Hay ghê chưa. Ngay thân phàm, tâm tục làm một công việc chuyển
hoá lập niết Bàn, Tịnh độ. Ngay thân người lập bản đồ gen; ngay con người
nghiên cứu đối trị thân bệnh; ngay tinh thần mà tâm lý liệu pháp để giải toả ưu
bi, trầm cảm. Dùng giới luật đạo đức để thinh an, dùng pháp luật đạo đức để nối
vòng tay lớn trong cộng đồng. Dùng bạc vàng đô la tanh tưởi để khống chế, mua
chuộc bẻ gãy công lý là ác pháp bất lương. Nêu lên những điều kể trên là bằng tấm
lòng chân thành để những hàng thức giả làm tốt cho một tôn giáo vi diệu, thanh
thoát đó là Phật Giáo. Mạnh dạn loại trừ những hình thức nội dung sau hàng ngàn
năm chùm gởi trên cành hoa Phật Giáo, không hướng đến niềm hạnh phúc mầu nhiệm,
mà chỉ gây hoạ cho nhân loại, cho thế hệ mai sau. • Những pháp môn nào làm cho
loài người thanh thản bình yên, đối xử với nhau bằng lòng từ bi vô lượng đó là
chánh pháp. • Những pháp môn nào làm cho con người không rướn cổ hơn thua,
không còn một chút bợn nhỏ tham sân si đó là chánh pháp. • Những pháp môn nào
thực tế cụ thể nhiệt tâm ly dục ly ác pháp bằng đời sống thanh tịnh xã ly, mỗi
bước trên lộ trình có ngay hạnh phúc đó là chánh pháp. Dẫu sao đi nữa một người
phàm của dòng dõi Sát-đế-lỵ tên là Sĩ Ðạt Ta thuộc Ấn Ðộ, từ một chúng sinh tu
thành Ðẳng Giác Phật, để lại cho chúng sinh một giáo lý mầu nhiệm, trang bị cho
mỗi chúng sinh là mỗi dũng sĩ đánh bại cái ác là lòng tham muốn và sự phóng dật,
nói lên một chân lý Nhân Quả để từ đó mỗi chúng sinh tự chọn cho mình một lối
đi hiền hậu, sạch trong, không gieo đau khổ cho mình và cũng không bao giờ làm
bi khổ cho ai. Nghĩa là ngay con người mình mỗi phút, mỗi giờ thuần khiết, chuẩn
bị cho tâm tập xã ly những phiền não, những niệm tham ác trong lòng. Có sẵn
sàng thuần thục như thế thì đối cảnh tâm mới bình. Không chuẩn bị đánh giặc ác
nơi lòng thì bị giặc lòng ác trược sai khiến. Vẽ tranh rồng sắc sảo thì đó là
anh hoạ sĩ tài hoa, nhưng rồng đâu có, chỉ là tưởng. Pháp tu tưởng ức chế niệm,
muôn năm vẫn là tưởng niệm và tham sân si không bao giờ trốc rễ. Ðiều này tôi
có nếm qua, và cũng đã bị rất nhiều chiêu bải hoải. Vì sân si vẫn còn đó muôn
năm trong ký ức của người tu tưởng. Hai mươi năm trước là một tỳ kheo y bát chỉnh
tề, cũng khá hiền hậu và chơn tu, nhưng 250 giới Tỳ kheo dường như chưa chính
chắn lắm. Vì ở tận trên núi cao, nên lâu lâu mới có đi bát hoá duyên xin ăn tu
học. Những tháng năm đầu còn chắc lòng bền dạ với lý tưởng tu tập, dần dần có
nhiều cô đệ tử xinh như mộng, lạ lùng thay nó có gì thay đổi trong lòng, cố đè
nén đoạn diệt nhưng dường như nó mãi phóng dật tuông trào, những cô đệ tử đẹp
như tiên kia không đến cho chút phẩm thực dường như nhơ nhớ trong lòng. Một hôm
sư bà ở đồi bên cạnh biết được chuyện ấy mới thầm kín mời những cô ấy lại dặn
dò giáo độ. Sau này tôi nghe lại như thế này: - Các con à! Nhà sư tu có một
mình, các con là những cô gái đẹp, là người nữ không nên đến giăng võng cạnh cốc
nhà sư như vậy được, phạm giới đó! Lúc xưa nghe mang máng các cô bị rầy, lòng
trần tôi vi tế bất bình. Nay vị Sư bà, đệ tử Tổ Sư Minh Ðăng Quang, đã viên tịch,
trong tôi giờ đây dâng lên niềm thương tiếc vô bờ - Người hộ trì giới luật. Nhờ
phước đức sâu dầy nay gặp được Chơn sư, mặc dù chìm đắm nơi sông yêu ngàn thước
nước, lòng vẫn mơ về bến giác năm xưa, và nhìn thấy rõ mồn một những gì đưa đến
thối chuyển và sáu căn không phòng hộ, ngã mạn sẽ đau khổ ra sao, đều rõ hết.
Biết ngài Thượng Toạ ngồi xem phim sẽ đắc được quả gì, và chức Thượng Toạ hôm
nay biết rõ là lạm phát và đánh mất ý nghĩa, gây khó chịu rẽ khinh nơi bá tánh.
Cái tai hại của sự buông lung, không nội chiếu thấy lỗi mình, lỗi người và
không thường xuyên tổ chức lễ sám lỗi, không đi theo tông chỉ của Giới Ðịnh Tuệ,
người lớn phạm giới hay bất lực hoặc không đủ tuệ hạnh hay là xô ngã biên
cương, nguyên tắc thù thắng của Phật Giáo thuần tuý. Do những triết luận mơ
màng phải trái chánh tà thập cẩm, mà người Phật tử mất đi sự hiểu biết chân
chính và tình cảm sùng thượng đã ngấm sâu thành một thói quen mê tín sai trái
khó sửa. Người Phật tử hôm nay hãy mạnh dạn sửa lỗi mình, và nhìn lỗi người để
bức phá vượt lên. Vun bồi chánh pháp là trách nhiệm chung và người nói lên những
sai trái trong Phật giáo là người có tâm nguyện với Phật giáo ÐƯỜNG VỀ XỨ PHẬT
Ðọc sách Thầy sáng niềm tin khất sĩ, Rõ đường đi Ðức Phật - Tổ Thích Ca Biết
tìm phao vượt khổ cảnh ta bà. Biết mặt trái hiểm nguy nhà tam giới. Thầy phẫu
thuật những khối u đau nhói. Nơi thân cây Phật Giáo mấy ngàn năm. Phải là người
Tuệ chứng với quyết tâm. Ðủ bản lãnh đại bi phò độ chúng. Nếu nói mặc ai tự tu
là đúng. Thì chúng sanh sầu khổ biết nhờ ai?? Kiếp luân hồi oan nghiệt mãi tạo
vay. Người tu sĩ dững dưng vì chưa chứng Ðem kinh nghiệm chỉ cho người tu đúng
Tuệ quán sâu lợi ích của giới nghi. Dùng thiền quang soi sáng những mê si. Khất
sĩ Phật là xả ly siêu thoát. Kinh mầu nhiệm đã sẳn sàng muốn đạt Phải có người
Thầy giáo đạo chánh chơn Học không hành nên lý tưởng chẳng chân Chân lý đạo có
lẽ đâu cong quẹo ??? Chốn thế gian khổ vui, sầu muôn nẻo. Lòng thế nhân sâu hiểm
thật không lường. Cửa từ bi là Tịnh Ðộ tây phương, Nơi thức tỉnh, giác lương
tâm nhân loại, Chánh đạo chính là đường đi tuyệt đối Cỏ tà tâm sẽ được dọn thẳng
ngay Cho vạn đời cho thế hệ tương lai Tu ích kỷ là bội vong chân lý Ba y, một
bát từ bi quãng đại. Hạt cơm đời là ngọc bích bảo châu Giọt mồ hôi đâu khác những
chung dầu Mà bá tánh đã hy sinh mang đến. Nếu ai đó lỡ buông lung lơ đểnh. Tức
phụ phàng cái đạo đức đời tu Mà quả kia là địa ngục ao tù Lời Phật tổ nhiệm sâu
thành mây khói Ðường Về Xứ Phật chỉ ngay tội lỗi Sáng tâm hồn, chánh lộ rất
quang minh Người học trò biết quí trọng Thầy mình Có đạo đức biết tôn vinh
chánh pháp. Thế hệ mai sau tìm nguồn tu tập,
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét