233-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 5: TÂM NGUYỆN TRÚC PHONG
Châu Đốc,
ngày 19 - 6 - 2001. Kính gửi: Sư tưởng giải, Nhân dịp có người bạn cư sĩ hỏi
cho tôi một cuốn băng thuyết giảng của sư... với đại chúng, lòng tôi thắc mắc về
những lời giải của sư, mong sư hoan hỉ giải đáp giùm cho tôi những lời hay ý đẹp
mà sư đã tiếp thu sau những năm tháng bỏ phí thời gian và tuổi trẻ để học hỏi
những triết lý về đạo Phật đáng khâm phục như thế? Theo thiển ý của tôi, Đạo Phật
do đức Bổn Sư Thích Ca lập ra là để giải quyết bốn nỗi khổ của nhân loại đó là:
Sanh, lão, bệnh, tử. Với những pháp môn rất thiết thực để loài người nương vào
đó tự tu tập và tự mình chiến thắng vượt qua nhân quả để không còn tái sanh
trong cõi đời đầy khổ này nữa, nhưng muốn tiến tới mục đích cao đẹp này chúng
ta phải tu tập làm người có đạo đức. Không làm khổ mình khổ người, khổ chúng
sanh trước đã. Do thế phải có ý thức phân biệt rành rẽ cái thiện và ác trong cuộc
sống. Nghe sư thuyết giảng qua băng, tôi nhận thấy về đạo đức làm người trong
xã hội sư còn chưa đạt được. Đồng ý trong xã hội có sự phân công mỗi người một
việc, nhưng không vì thế mà chúng ta phóng uế bừa bãi, để tự bào chữa là tạo
công ăn việc làm cho người lao động, mỗi công dân chúng ta phải có ý thức đạo đức
trong mọi hành động, giữ gìn vệ sinh chung để môi trường được sạch sẽ cho mọi
người được hưởng không khí trong lành, một sự hướng dẫn tốt đẹp ấy đang và được
nhà nước khuyến khích cho mọi công dân, đó mới là hành động thiết thực đạo đức,
vì đem lại lợi ích cho mọi người, chứ có đâu sống phóng khoáng không ràng buộc
mà xả rác bừa bãi mà cho đó cũng là hành động thiện. Vì tạo được công ăn việc
làm cho người khác. Nếu đạo lý ba xu này phát triển ở Singapore hay Nhật Bản,
dân chúng ở đó sẽ nghĩ sao? Họ hoan nghênh chăng? Hay họ sẽ cười vào mũi của
sư, một người tu sĩ đại diện cho những người có trí tuệ, xưng Thầy thiên hạ mà
có những ý nghĩ ấu trĩ đến thế. Có khi nào sư suy ngẫm lại xem mình có đủ tư
cách làm thầy thiên hạ chăng? Nhớ bốn năm về trước nhờ đức hạnh vẹn toàn mà sư
đã được mời ra khỏi Tu Viện Thường Chiếu, bơ vơ không chỗ nương tựa, mà chỉ cần
bốn năm sau với hai bàn tay trắng lại tạo cho mình một chỗ ở khang trang, kể ra
Sư cũng đáng gọi là Thầy, mà là loại Thầy ...? Nếu ở ngoài đời sống thế tục dễ
gì gây dựng một cơ sở nhanh như thế, hèn trách chi ngày nay có rất nhiều kinh
doanh nghề tôn giáo, họ tung ra những giáo lý quái lạ để thu hút những tín đồ
nhẹ dạ. Cả tin để cung phụng cho họ những tiện nghi trong cuộc sống. Những giáo
lý lập ra họ lập lòe đánh lật con đen: nào là Phật không cấm ăn mặn, tùy theo sức
khỏe mà thọ thực, nào là tu hành phải có ô dù che chở của mười phương chư Phật,
nên phải cúng lạy, van xin, cầu khẩn v.v... mà mục đích chỉ là tạo ra mê tín để
hưởng của cúng dường, sống cho sung sướng mà thôi. Kính thưa quí vị cư sĩ Phật
tử chân chánh, Quí vị cũng thừa hiểu chư Phật là đấng giác ngộ toàn năng thì
làm sao có tư vị với ai mà giúp đỡ, che chở cho họ mà Ngài chỉ từ bi để lại cho
nhân loại những pháp môn tu hành, để chúng ta tự tu tập thành chánh quả mà
không cầu khẩn, van xin hay nhờ kẻ khác tu giùm mình. Phật là một đấng trí tuệ
vô song, Ngài biết sau khi tịch diệt, bọn lục sư ngoại đạo sẽ chui vào đạo Ngài
mà phá hoại đi nền đạo đức nhân bản trên hành tinh này, nên Ngài có di chúc:
Sau khi ta mất các con hãy lấy giới luật và giáo pháp của Ta làm Thầy. Giới luật
còn là đạo Phật còn. giới luật mất là đạo Phật mất. Những lời Phật dạy rất rõ
ràng như vậy, thế mà hôm nay lại có kẻ cống cao ngã mạn đòi thay đổi những giới
luật của Phật cho phù hợp với xu hướng hiện tại. Kính thưa quí vị! Chắc quí vị
cũng thừa hiểu họ là hạng người gì trong đạo Phật ngày nay. Họ đòi thay đổi để
phù hợp hay họ chạy theo dục vọng để tiện bề sống phá giới. Nào là ta tu là vì
chúng sanh sống đau khổ, nên đồ đạc chúng sanh tặng khi đến thăm họ ta phải
mang theo cho chúng sanh vui lòng. Nghĩ ra họ cũng đúng, nếu không làm thế thì
lấy đâu có đồ cúng tế để hưởng dụng sống sung sướng trên xương máu và mồ hôi của
đàn na thí chủ thật đáng khinh bỉ. Còn những bậc Thánh Tăng giữ gìn giới luật,
sống thiểu dục tri túc, ba y một bát, thọ thực ngày một bữa được phân tích là
tu sai, khi hết phước xuất ra khỏi cốc kiếm chùa nhỏ mà tu từ đầu, thật là hết
ý kiến. Kính thưa quí vị cư sĩ Phật tử chân chánh, Chúng ta là những người tôn
kính Phật pháp, chúng ta sẽ làm gì, nói gì với những loại tu sĩ giả hiệu này? Họ
đang phá hoại những giáo lý cao đẹp của đạo Phật, họ là loại trùng độc sống
trong lòng Phật giáo, một ổ dịch bệnh truyền nhiễm mà chúng ta cần phải mạnh cảnh
giác chúng, đừng để lây lan gây hại cho nhiều người khác. Đề cao cảnh giác trước
những lời thuyết giảng phi đạo đức. Cúng dường cho những bậc Thánh Tăng, phạm hạnh
đầy đủ, chứ không chúng ta sẽ vô tình tiếp tay cho loại tu sĩ phá giới này.
Riêng tâm nguyện của tôi, kính mong các bậc Hòa Thượng chân chính lãnh đạo Giáo
Hội Phật Giáo Việt Nam xem xét và khai trừ những loại trùng độc này để nền Phật
Giáo Việt Nam được tốt đẹp. 6 - 2001. Trúc Phong.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét