189-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 4: LỜI DI CHÚC CỦA LIỄU HẠNH LỜI DẶN LẠI CÁC CON
Những nỗi
đau của mẹ, Các con ơi hãy nhớ Mẹ sinh ra ở đời . Ðã chịu bao đau khổ Từ
trẻ cho tới già, Ðến hôm nay chưa hết, Lúc xa mẹ xa cha, Phải ở với anh
chị, Thường khóc luôn vì nhớ, Chị em phải xa nhau. Lúc chiến tranh loạn lạc, Phải kẻ Bắc người Nam. Lúc thế thời xoay chuyển, Lại gặp nhiều khó
khăn, Lúc thiếu tiền thiếu gạo, Lúc thiếu cả tình người, Lúc ốm đau bệnh
tật, Lại tiếp nối chiến tranh Lúc bom rơi đạn nổ, Phải đem hết sức mình
Tham gia vào sản xuất, Góp phần bảo vệ nước. Mẹ lao động nhọc nhằn, Nuôi
con thu ở nhỏ dại, Phải gánh vác một mình, Vì cha con đi vắng, Nhờ cô bác
giúp đỡ, Qua những lúc hiểm nghèo, Làm chẳng quãng ngày đêm, Lo toan bề
sinh nhai, Sống sung sướng gì đâu, Khi cha già mẹ héo. Kẻ đã mất người còn,
Cảnh chia ly tử biệt, Thương khóc chẳng ích gì, Phải quên đi để sống. Nào
hạnh phúc gì đâu, Vợ chồng ở với nhau, Ngày ăn chung một bữa, Ngủ chung
giường nửa đêm. Cũng chỉ vì cuộc sống, Còn gặp nhiều khó khăn, Lúc tuổi
già nghỉ ngơi, Nào đã được yên vui, Con học hành dang dở, Thiếu công ăn việc làm, Tạo nghịch cảnh gia đình, Gây bao nhiêu đau khổ, Luôn ham ăn ham chơi, Khuyên rằng thời không được, Chiều theo chịu tiếng chê, Là con hư tại
mẹ, Cháu hư cũng tại bà, Còn ganh ghét oán thù, Tỵ nạnh nhau từng tý, Oán hờn
luôn cả mẹ, Ăn ở không công bằng, Gây khổ đau cho mẹ, Khóc thầm ai có biết,
Mà biết nói với ai, Mẹ chỉ biết ngậm ngùi, Mong các con khôn lớn, Ðể thấu
nỗi khổ này, Mẹ kêu Phật khấn trời, Lại chịu lời mắng nhiếc, Là mê
tín, dị đoan, Phải khấn thầm cúng vụng, Tiền mất tật vẫn mang, Mẹ suy
nghĩ quay cuồng, Biết đâu tà đâu chính, Ðội ơn Phật Thích Ca, Người từ bi
dẫn dắt, Cho mẹ được duyên lành, Phúc đến với nhà mình, Mẹ được gặp chánh
pháp, Là "Ðường Về Xứ Ph ật", Là "Giới Ð ức Làm Người", Mẹ
mệt mỏi không ngơi Như khắc vào trong tâm, Lời Phật dạy rõ ràng, Nguồn
gốc của đau khổ, Là tiền bạc, lợi danh, Là áo quần sang đẹp, Là sắc dục
đăm mê, Là rượu chè cờ bạc, Là ăn ngủ phi thời, Bao cám dỗ ở đời, Ðã dẫn
dắt con người, Vào sáu nẻo luân hồi, Tái sanh không ngừng nghỉ, Ðể chịu
lấy khổ đau, Trong muôn đời muôn kiếp. Nay có Thầy Thông Lạc, Tại trụ xứ
Trãng Bàng, Ðã dày công tu luyện, Nay chứng được đạo mầu, Của Ðức Phật
Thích Ca, Là con đường giải thoát, làm chủ được sanh già. Sống chết theo ý
muốn. Thầy soạn ra giáo án. Cho mọi người nương theo. Ai giữ đúng chánh
pháp Sửa chữa thân tâm mình. Muốn thoát khỏi luân hồi. Làm theo lời Phật
dạy. Từ nay hãy dứt bỏ, Mọi ham muốn ở đời, Không ăn ngon mặc đẹp, Không
tìm bậc giàu sang, Ðó toàn là giả tạo, Nhớ lời Phật đã dạy, Mọi vật đều
vô thường, Có sinh là có diệt, Tất cả đều do duyên, Duyên hợp thì tạo thành,
Duyên tan thời hủy diệt, Có gì đâu mà tiếc, Sống cuộc sống bình an, Thân
tâm luôn thanh thản, Ðó là cảnh Thiên Ðàng, Tìm đâu xa cho mệt, Xưa si mê chưa biết, Nay Phật đã khai sáng. Tỉnh táo lên mà đi Giáo án người đã vạch, Từ
thấp lên đến cao, Cứ bước lần từng bước, Tinh tấn mà tu hành. Gắng công và
bền chí. Quyết tâm và nhiệt tình. Sẽ có ngày tới đích. Kiếp này chưa tu hết.
Kiếp sau sẽ tiếp theo. Tu tập tâm gan dạ. Sẽ có ngày thành công. Hôm nay
mẹ đi trước. Theo con đường giải thoát. Ðể có được lối mòn. Cho các con bước
tiếp. Luôn giữ trọn giới luật. Không làm khổ mình người. Không sát sanh hại
vật. Gây bao điều độc ác. Không trộm cắp tà dâm. Không nói lời thêu dệt.
Không rượu chè cờ bạc. Không to tiếng nặng lời. Không ăn uống phi thời.
Phi thời là lãng phí. Các con ơi cố gắng! Ðem hết sức của mình. Bước theo
những lối mòn. Mà mẹ đã từng bước. Tương lai ở phía trước. Gắng lên các
con ơi! Tuổi mẹ đã già rồi. Dù mẹ có đi xa. Các con đừng thương khóc. Nghe lời mẹ dặn đây. Ði là đi theo Phật. Ở đâu nữa chốn này. Mà các con thương
khóc. Nếu thực lòng thương mẹ. Các con hãy làm theo. Sống cho có đạo đức. Luôn
gi ữ trọn giới luật. Không làm khổ mình người. Sống thiện được an vui. Sống
ác chịu đau khổ. Các con ơi nên nhớ! Nh ững l ời m ẹ đã khuyên. Ðoàn kết giữa chị em. Ðiều mẹ mong muốn nhất. Là báo hiếu báo ân. Là nhớ công của
mẹ. Nhớ l ại ngày kỷ niệm. Mẹ đã đi theo Phật. Ba nén hương chén nước. Một
chút hoa quả tươi. Ðặt lên trên bàn thờ. Chắp tay con tưởng niệm. Phật Bổn
Sư Thích Ca. Ba đời chư Hiền Thánh. Tổ tiên và ông bà. Cả hai bên nội ngoại.
Hôm nay giỗ mẹ con. Thọ pháp danh Thiện Hạnh. Lúc sống đã theo Phật. Tu
theo đạo giải thoát. Nhưng hôm nay đã khuất. Dù chuyển hóa nơi đâu. Chúng
con cầu cho mẹ. Chóng được gặp minh sư. Ðể tiếp tục đường tu. Cho đến
ngày viên mãn. Chúng con cũng cầu xin. Mẹ được theo chân Phật. Phảng phất
về nơi đây. Tận hưởng tấm lòng này. Của tất cả chúng con. Dâng lên cúng dường
Phật. Ðức Bổn Sư Thích Ca. Cùng chư vị Hiền Thánh. Tổ tiên và ông bà. Cả
hai bên nội ngoại. Trong đó có mẹ con. Cúi xin Phật chứng giám. Hôm nay
ngày gi ỗ m ẹ. Chúng con cũng xin hứa. Cố làm hết sức mình. Theo lời mẹ
đã dặn. Sống luôn có đạo đức. Không khổ mình khổ người. Không ham ăn ham chơi. Không rượu chè cờ bạc. Sống luôn có đạo đức. Ðoàn kết giữa anh em. Ðể
tỏ lòng biết ơn. Công sinh thành dưỡng dục. Có được ngày hôm nay. Chúng con
xin nhớ mãi. Chúng con cũng mong ước. Một ngày gần tới đây. Ngọn đèn pháp
chói sáng. Tỏa khắp cả thế gian. Muôn đời sau không mất. Trong đó có công sức. Ðóng góp của mẹ con. Dù chỉ một phần nhỏ. Chúng con cũng vui mừng.
Vì là câu của mẹ. Xin được hưởng phúc lành. Cúi xin Phật chứng minh. Chớ
làm cổ linh đình. Nói cười vui đùa giỡn. Sát hại bao sinh linh. Gây ra nhiều
đau khổ. Lại hao tiền tốn của. Chẳng có lợi ích gì. Mà còn thêm đau khổ.
Tội mất cả trang nghiêm. Còn đâu thương nhớ mẹ. Một việc làm không đúng.
Kể t ừ ngày hôm nay. Ðến mãi mãi mai sau. Các con nên ghi nhớ. mãi làm theo lời mẹ! Mẹ, Thích nữ Thiện Hạnh. Hà N ội ngày 23-5-2001(30-4 Tân T ỵ)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét