151-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 3: IM LẶNG NHƯ THÁNH
Hỏi: 1- Bạch Thầy, hằng ngày trong công việc con thường tu Chánh Niệm Tỉnh Giác làm chủ ý nên con thường quán tâm để ngăn ác diệt ác, trong trạng thái thanh thản con chỉ biết con đang làm, hầu như con không còn muốn quan tâm gì đến những việc bên ngoài, con không còn muốn để ý gì đến ai nữa, con thấy tâm con được nhiều an vui, hân hoan, thơ thới thấy rõ. Làm việc con cảm thấy không có gì là mệt nhọc. Buổi khuya khi ngồi thiền con giữ tâm trong chánh niệm, dùng pháp hướng để đoạn diệt tham, si, và kiểm tra lại thân, thọ, tâm, pháp của con, nếu có chướng ngại thì con quán xét đẩy lui, để nó luôn luôn được thanh thản, an lạc và vô sự. Trong trạng thái an ổn của thân tâm, con thấy người con thật nhẹ nhàng, tâm trí thật tỉnh táo, hơi thở chậm và nhẹ dần. Cảm giác nơi đầu của con nhẹ hẫng, rỗng rang trong suốt tựa hồ như pha lê, cảm giác thật là thoải mái dễ chịu Con không biết cảm giác này đúng hay là sai? Và con phải thản nhiên với trạng thái này, mà không khởi tâm ưa thích, có phải vậy không thưa Thầy? Kính xin Thầy từ bi chỉ dạy.
Ðáp: 1- Trong lúc đang
tu tập, dù bất cứ một trạng thái nào xảy ra, con cũng không nên khởi tâm ưa
thích hoặc sợ hãi, mà phải im lặng như Thánh.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét