150-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 3: LIỄU CHÂU HỎI ÐẠO DO LY DỤC LY ÁC PHÁP MÀ TÂM CÓ THIỀN ÐỊNH, CHỨ
KHÔNG PHẢI DO HẾT VỌNG TƯỞNG
Hỏi 1: Kính thưa Thầy, và Cô Diệu Quang. Con là Liễu Châu xin Thầy cho phép con được hỏi những ý mà con thấy chưa được thấu hiểu, mong Thầy và cô chỉ dạy: Con nghe một Phật tử (cư sĩ) hỏi cô Diệu Quang: con đã định được, ở nhà ngồi hàng 2, 3 giờ mà tâm không định - nhưng vào tu viện mới 5 ngày, chưa được một tuần, mà con ngồi và đã định, xin cô chỉ dạy cho những pháp trong khi định rồi để tiến lên. Kính thưa Thầy, con nghe đến đó con kính phục quá, và con về thất ngồi tư duy suy ngẩm: Lời Thầy dạy: hết tham sân si là định như vậy định đâu có phải là ngồi mới định, mà khi đã hết tham sân si, là tâm bất động trước tất cả pháp của thế gian, là tâm không phóng dật, là tâm như đất, như vậy từng giây phút đi đứng nằm ngồi là định là tâm luôn an lạc thanh thản và vô sự là hạnh phúc nhất chứ đâu có phải ngồi mới định. Con hiểu như vậy đúng sai thế nào mong Thầy thương con, để con biết mà hành cho đúng. Vì hiện tại con đang xem nhẹ cách ngồi thiền (trước kia) mà gom tâm quán để ly ác pháp phát khởi (tham sân si) pháp.
Ðáp 1:- Khi tâm đã hết tham, sân, si là tâm bất động trước các ác pháp và các cảm thọ, là tâm không phóng dật, là tâm như đất từng phút, từng giây trong khi đi, đứng, nằm ngồi, là tâm định, là tâm luôn an lạc, thanh thản và vô sự, là hạnh phúc nhất, chứ đâu phải có ngồi mới là định. Con hiểu như vậy rất đúng, vì thiền định của Phật là do xả tâm, ly tham và đoạn ác pháp, chứ không phải chỗ hết vọng tưởng, chỗ ngồi nhiều, v.v.... Người cư sĩ cho mình ngồi có định nhưng cần phải kiểm tra lại xem, định đó là định gì? Có đúng không hay là tưởng định.
Hỏi 2:- Trong khi tu Tứ Niệm Xứ, (đi, đứng, nằm, ngồi, làm việc... ) thỉnh thoảng mười phút con quán thân, thọ, tâm, pháp có chướng ngại để đẩy lui nó ra. Tâm con phát khởi ra: Khi nhớ đến con, nhưng nó không phải thương về xác thịt, mà muốn con tu hành để được sống bình an. Con xét cái muốn đó cũng là tham ái, vì chưa phải lúc này, nhưng nó vẫn phát khởi ra trong lúc này là ác pháp (Ái kiết sử). Rồi thỉnh thoảng lại có ý khác phát khởi ra: nào là muốn báo tin cho một sư cô ở Ðức Trọng, Lâm Ðồng biết, để về đây xin Thầy và cô Diệu Quang tu hành. Vì sư cô đi tu bao lâu rồi mà vẫn chưa thấy được gì, thân thì đủ thứ bệnh (thư sư cô viết cho con). Rồi muốn báo tin cho một vị Thầy, tu bên phái Khất Sĩ (cũng bệnh đủ thứ: sỏi thận, gan, mật, dạ dày....). Có những ý đó phát ra trong con, con suy ngẫm không biết xếp vào chỗ nào, để đẩy lùi nó ra cho khỏi tâm, để tâm được thanh thản, an lạc và vô sự. Con nghĩ đó là tham ái, chứ không phải sân, si. Con nghe Thầy nói ba lậu hoặc, 7 kiết sử trong tập 8, (Ðường Về Xứ Phật). Ba lậu hoặc gồm có: dục lậu, hữu lậu, vô minh lậu. Thất kiết sự gồm có: ái kiết sử, sân kiết sử, kiến kiết sử, nghi kiết sử, mạn kiết sử, hữu tham kiết sử, vô minh kiết sử. Năm hạ phần kiết sử gồm có: thân kiến, nghi, giới cấm thủ, tham, sân. Năm thượng phần kiết sử: sắc tham, vô sắc tham, mạn, trạo cử, vô minh Con chỉ mới thuộc tên, chứ chưa hiểu nghĩa. Con muốn được hiểu thấu, để khi ý phát ra thì biết đó là loại nào mà đẩy lùi và đoạn diệt - Ðiều này chắc rất dài, nhưng xin Thầy xét cho con cái gì cần thiết nhất, để trị bệnh, chứ tâm con ít khởi nó cũng được thanh thản, an vui, nhưng thỉnh thoảng phát ra những điều mong muốn mọi người chuyển được như mình... Con biết thời giờ của Thầy quí hơn vàng ngọc nhưng được tình thương Thầy dành cho các con, cũng như mọi người mọi vật trên hành Tinh này,. Con ngồi nhìn cái nhà thất ở, con thấy nó đơn sơ, giản dị, nhưng mà nó chắc chắn làm sao - cái này khớp với cái kia bằng đinh, dây sắt khít khau. Con liên hệ cái nhà cũng giống cái thân tứ đại nào là tham sân si mạn nghi, đau, nhức, dục lậu, 14 kiết sử, ngũ triền cái... Con đêm qua bị trúng gió, đau nhức cổ không ngoảnh, cúi ngửa được con tác ý đến gần hết đêm, sáng nay con hơi thoang thoảng nhức. Con nhìn tấm phên bị rách gió vào mạnh, lại nhà cầu bị hỏng nên hơi thối xônh lên vào, con liền sửa lại, che kín đáo. Con nghĩ đến thân con xem nó như cái nhà. Con quan sát, nơi nào đau nhức con tác ý đoạn diệt. Cái nào hư hỏng con thay ngay cái tốt. Ý khởi theo thói hư tật xấu: Nhớ thương hay phóng dật theo pháp thế gian thì con đẩy lui bằng những câu tác ý thật mạnh và ngắn gọn. Con quan sát như vậy, con thấy tâm rất tỉnh lặng, cường độ tỉnh giác cao. Ðó là con tu Tứ Niệm Xứ có phải không thưa Thầy và cô. Con kính xin Thầy và cô thương chỉ dạy. Kính Thư, Con của Thầy, Liễu Châu.
Ðáp 2: Tâm khởi niệm là tâm phóng dật, tâm phóng dật là sức tỉnh giác còn kém. Niệm khởi nghĩ về con, về người khác như con trình trong thư, đó là ái kiết sử, tuy rằng những niệm đó tốt, nhưng nó làm tâm con động, mất độc cư. Về kiết sử Thầy giải thích cho con hiểu đại khái như:
1- Ái kiết sử là lòng thương không bỏ được:
2- Tham kiết sử vật đã có mà không bỏ được.
3- Sân kiết sử: cơn đang sân giận không bỏ được.
4- Thân kiến kiết sử chấp mình có Phật tánh, chấp thân là của mình, là mình, là thường còn bất di bất dịch.
5- Nghi kiết sử: Sự đang nghi ngờ mà không bỏ được.
6- Mạn kiết sử: Xem mình là hơn hết.
7- Hữu tham kiết sử là tham kiết sử.
8- Kiến kiết sử: kiến chấp một pháp môn nào mà không buông bỏ được, cứ cho nó là đúng.
9- Vô minh kiết sử: là hôn trầm, thùy miên không xả được. Còn đối với các bạn của con thì con nên giúp đỡ cho họ bằng cách gởi sách cho họ đọc và nêu lên kết quả chỗ tu tập của con để họ tự chọn lựa. Ðó là con xả ái kiết sử, chứ không được ức chế tâm bằng cách bỏ qua. Chỗ này xả tâm bằng pháp thiện nên Ðức Phật dạy: Sanh thiện tăng trưởng thiện, tức cũng là phương pháp xả tâm như ngăn ác diệt ác pháp vậy. Ðúng vậy, con đang tu Tứ Niệm Xứ. Chừng nào trên thân, thọ, tâm và các pháp không làm chướng ngại cho con, thì con đã nhập Sơ thiền.
Ngày 11/8/ Tân tỵ. Kính thưa Thầy và cô Út. Con đọc trong quyễn Giáo Trình Tu Tập Ðường Lối Ðạo Phật, có ý con chưa được hiểu thấu đáo, con kính xin Thầy và cô Diệu Quang chỉ dạy. Ý đó là:
Câu hỏi 1: Thỉnh thoảng con dùng pháp hướng để xã tâm tham sân si - và khi có chướng pháp ra ngoài. Vậy con hiểu dùng pháp hướng để xã tâm tham, sân, si, là ngăn ác phải không ạ. - Ví Dụ: Quán ly tham tôi biết tôi đang quét sân, v.v...
Câu hỏi 2: Dùng Ðịnh Vô Lậu để đẩy lùi là diệt ác pháp. Ví dụ: Khi phát ra ý thương, mong con được học hành pháp Phật, trong lúc con đang tu tập tại Tu Viện thì đó là chướng ngại pháp, con quán xét ý phát ra là do ái dục. Con ra lệnh là "Không được thương nhớ, nghĩ ngợi lúc này, ta đang tu tập, không có lợi ích gì cả". Có phải vậy không thưa Thầy và cô. Con xin Thầy thương chúng con chỉ dạy. Con của Thầy, Con Liễu Châu. Thưa Thầy con xin thêm một ý. Con muốn hiểu cho rõ ràng. Ðịnh Niệm Hơi Thở là nương theo hơi thở mà hướng tâm xã tham sân si (ngăn ác). Ðịnh Vô Lậu là quán xét chướng ngại pháp trên thân, thọ tâm pháp để đẩy lùi, đoạn diệt con hiểu như vậy đúng sai thế nào xin Thầy chỉ dạy cho con. Con của Thầy.
Ðáp 1- Ðúng vậy, bình thường tâm không có niệm thì thỉnh thoảng lại tác ý nhắc tâm, đó là pháp ngăn ác.
Ðáp 2- Tâm có niệm mà quán xét để thấu rõ và đuổi nó đi là pháp diệt ác. Con hiểu đúng pháp không sai.
1- Ðịnh Niệm Hơi Thở và Ðịnh Chánh Niệm Tỉnh Giác là hai pháp môn ngăn ác pháp.
2- Ðịnh Vô Lậu là định diệt ác pháp. Con hiểu như vậy là đúng. Chúc con mạnh khỏe tu tập xả tâm tốt.
Kính ghi, Thầy của con. Chơn Như ngày 27/9/ 2001
Kính bạch Thầy và Cô
Diệu Quang. Con Diệu Thanh kính trình lên Thầy và Cô Út xem xét sự tu tập của
con đúng hay là sai và kính mong Thầy và cô từ bi hoan hỉ, chỉ dạy cho con để
con thực hành có kết quả tốt hơn. Con vô vàn ghi nhớ ân đức Thầy và cô mãi mãi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét