145-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 3: HƯƠNG HẠNH VỚI PHÁP HƯỚNG GIỜ MẸ LÂM CHUNG
NAM MÔ BỔN
SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT.
Kính gởi Thầy bổn sư Thích Thông Lạc. Kính gởi cô Diệu Quang. Thưa Thầy tối qua mẹ nuôi con đã qui tiên, hồi 16 giờ 10 phút, ngày 17- 7 Tân Tỵ, mẹ con thọ 96 tuổi. Giờ mẹ lâm chung con theo Thầy dạy, hướng tâm tác ý tâm sự với mẹ con. Con trình lên Thầy những câu pháp hướng đó. Vậy đúng hay sai, hoặc tác ý hoặc làm những gì tốt hơn, xin Thầy dạy cho con cùng mọi người trên hành tinh này biết để áp dụng khi nhà mình có người đang trong giờ phút hấp hối, cũng như sau khi qua đời, không phải nhờ các Thầy Chùa tụng kinh, tụng chú tiển vong, không phải cúng tuần sự. Thưa Thầy con ngồi tại chỗ cùng với mẹ con, con thầm thỉnh Phật, thỉnh Thầy, bằng cách nào đó giúp cho mẹ con nếu còn duyên ở kiếp này, thì xin giúp mẹ con ăn ngủ bỉnh thường, bằng đã hết duyên thì giúp cho mẹ con siêu thoát nhẹ nhàng. Con vừa xoa bóp cho mẹ con, con vừa hướng tâm tâm sự với mẹ con, lúc đó mẹ con không nói cũng không rên rỉ kêu đau, mà chỉ quay về hướng con, hé mắt nhìn con, nhưng chưa nhắm được. Con lại động viên và vuốt mắt cho mẹ con. Cứ thế, và con tâm sự với mẹ. Con thấy mẹ con không nói nhưng với sự cảm nhận của con thì mẹ con có nghe và hiểu biết vì con tâm sự với mẹ con bằng chính tâm thức của cụ. Thưa Thầy sau đây là một số câu hướng tâm cho mẹ con lúc hấp hối. "Con thương cụ lắm nhưng con cũng không thể chịu đau thay cụ được. Con cũng đã làm hết bổn phận làm con; phục vụ cụ, nuôi dưỡng đầy đủ, không tiếc với cụ cái gì, cụ cần gì thì có ngay, con đã từng nhịn đói, chịu rét để kính biếu cụ những thứ ngon nhất, đẹp nhất mà cụ thích và con thường cúng Phật ước nguyện cho cụ khỏe mạnh nếu còn duyên ở kiếp này, nếu hết duyên thì tuyển cụ về ở thế giới nhà Phật". "Cụ sướng nhất đấy, tuy cụ có một con gái, nhưng con lại theo Phật, theo Thầy Thông Lạc. Con làm tất cả những gì Phật dạy, Thầy dạy đối xử với cụ khi cụ sống. Giờ con ước nguyện cụ được tuyển đi nhập cảnh an toàn của những bậc hiền đức trong môi trường sống thanh tịnh, đầy đủ mọi tiện nghi cuộc sống hằng ngày hơn kiếp này". "Thôi, đời khổ lắm, tuổi già đau yếu luôn; ăn không được, ngủ không được, kêu la suốt ngày đêm, có gì mà luyến tiếc nữa, cụ đã hết duyên với kiếp này, con ước nguyện cụ về thế giới nhà Phật, cụ hãy yên tâm vui vẻ đi đi ..." Thưa Thầy, không hiểu vì sao vào giờ lâm chung của cụ, hai mẹ con vui như Tết. Xin Thầy giải thích cho con hiểu và yên tâm hơn. Con xin tạ ơn Phật, tạ ơn Thầy đã cho con pháp hướng tâm. Con đã áp dụng vào cuộc sống hằng ngày và áp dụng vào phút lâm chung của mẹ con. Con thấy mẹ con phấn khởi, con cũng vơi đi nỗi buồn. Mỗi khi nhớ mẹ, con lại tác ý: "Thương nhớ là ác pháp thế gian" là con lại trấn tỉnh được ngay, thấy tâm khởi hoan hỷ... Con kính chúc sức khoẻ Thầy và Cô Diệu Quang. Con xin Thầy lời dạy bảo ân tình nhất.
Con
mong sớm nhận được thư Thầy, Con của Thầy, Hương Hạnh.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét