140-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 3: MÓN QUÀ TÌNH THƯƠNG
Nhìn những hạt
điều khô đượm màu lam lam vì khói, con biết là cô Út Diệu Quang đã tách hạt điều
ra rồi đem nướng. Con thấy thương cô quá. Nghĩ tưởng đến việc làm này của cô,
con xúc động vô cùng. Con nghĩ cô rất vui muốn chia sẻ hạt điều được trồng lên
chăm sóc bón phân từ vùng đất thánh, con nghĩ và bóc từng hạt lên xem. Bài học
Ăn trái nhớ kẻ trồng cây đây và con cảm động hết sức. Con ăn nhín nhín để lại
ngày khác ăn tiếp, vì mỗi lần ăn con tập quán chiếu, lòng từ bi, công phu tu tập
khổ hạnh, hạnh xã tâm của cô mà con được nghe qua băng. Lòng chịu đựng nhẫn nhục
của cô là những bài pháp sống mà con được nghe. Con nhớ trong băng Hòa Thượng bảo
các con rằng: Thầy bảo các con hãy nghe lời chỉ dạy của cô Út mà tập xã tâm. Lời
dạy đó khắc ghi trong lòng con mãi. Ðây là sự thật rồi. Sống trong cảnh động mà
tâm vẩn an. Thật là tuyệt vời. Con khởi lên lòng tin phấn chấn. Cô đã đạt được
rồi. Kính xin cô từ bi nhận nơi đây lòng cảm ơn sâu xa của con. Xin cho con được
đầy đủ trí tuệ và từ bi để thấy, để nghe, để hiểu và rồi thực hành được tất cả
những gì Thầy và Cô Út chỉ dạy cho con, vì con hiểu rằng được thân người là
khó, khó như con rùa mù tìm bọng cây giữa biển đông, thế mà gặp được chánh pháp
còn khó hơn, bởi vì chánh pháp đang bị chôn vùi trong rừng tà pháp. Vậy mà có
người được thân, lại được gặp Chánh Pháp mà không biết tu hành thật là vô minh.
Rất uổng cho một đời người. Rồi đây biết có được thân người nữa hay không! N
.T.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét