128-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 3: ĂN NGỌ
Hỏi: Kính bạch
Thầy, gia đình con mọi người bận đi làm công việc này, việc kia, thành ra muốn
ăn ngày một bữa phải lấy giờ nào? Ðúng ra thì phải ăn giờ ngọ, nhưng chồng và
các con ở trong văn phòng hay ở trong xí nghiệp đang làm việc, không về được, đến
chiều mọi người mới về nhà. Như vậy chúng con làm sao ăn ngọ được?
Ðáp: Mọi người
hiểu ăn ngọ là ăn đúng vào giờ ngọ tức là ăn giữa ngày. Quan niệm như vậy Thầy
e rằng không đúng. Ăn ngọ có nghĩa là ăn một bữa trong ngày, ăn để sống tức là
ăn vào thời gian nào cũng tốt, nhưng vì Ðức Phật ngày xưa đi khất thực nên chọn
vào trưa để tiện việc đi xin; tiện việc cho người Phật tử cúng dường và tiện việc
tu tập. Một cộng đồng tập thể của gia đình có nhiều người, vì thế sự ăn uống
không thể nào riêng rẻ. Riêng rẻ sẽ tạo cảnh buồn chán. Trong gia đình chỉ có
giờ ăn mọi người mới sum họp. Gia đình mình sum họp vào giờ nào là mình chọn lấy
giờ đó ăn ngọ. Ăn cho vui cửa vui nhà. Ăn như vậy mới chính là ăn cơm ngọ. Còn
nói tôi ăn cơm ngọ là phải tới giờ ngọ tôi mới ăn, còn những giờ khác thì tôi không
ăn. Như vậy là người cố chấp, không đúng phương pháp ăn cơm ngọ của Phật. Vì ăn
cơm cũng là một hành động sống, sống không làm khổ mình khổ người. Nếu chấp giờ
ngọ là phải đúng giờ trưa, thì 12 giờ trưa ở Việt Nam lại là 12 giờ đêm ở Mỹ.
Như vậy tính mốc thời gian thì không đúng. Chỉ có lấy mốc đạo đức nhân bản là
đúng nhất, hợp lý nhất, và rất thích hợp với Phật Giáo. Vì Phật Giáo chủ trương
"ngăn ác diệt ác pháp" hoặc "các pháp ác không nên làm, nên làm
các pháp thiện" hay "ly dục ly ác pháp". Tóm lại, khi ăn cơm ngọ
thì hãy chọn bữa ăn nào mà có mặt mọi người trong gia đình đầy đủ. Ăn không làm
khổ mình khổ người, chỉ duy nhất có một bữa ăn là ăn cơm ngọ.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét