10-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 1: LỜI GIỚI THIỆU
Sau khi được
Thầy cho phép Diệu Quang đọc những tâm nguyện của các bạn cư sĩ bốn phương gửi
thư về Thầy, và gần đây Diệu Quang được đọc hai tập sách mỏng, mỗi tập độ khoảng
40 trang giấy của tác giả H.N.H với tựa đề tập 1 Tâm Nguyện và tập 2 Ðạo Phật Nền
Giáo Dục Tuệ Tri. Diệu Quang xin ghi vài lời giới thiệu Tập 1 cùng các bạn cư
sĩ bốn phương. Tâm nguyện I đến tay quí vị thì Tâm Nguyện II sẽ tiếp theo để
chào đón quí vị đầu năm mới. Nếu tất cả đệ tử cư sĩ của Ðức Phật mà có tâm nguyện
như các cư sĩ này dám ăn dám nói thẳng, chẳng bao giờ sợ địa ngục của Ðại Thừa
mà từ xưa đến nay họ đã xây dựng những loại địa ngục này để hăm dọa và bịt miệng
tín đồ khi những tu sĩ này phá giới, phạm giới, sống phi đạo đức, không đúng phạm
hạnh của người tu sĩ đệ tử của Ðức Phật. Nếu từ những ngày đầu tiên khi Ðức Phật
nhập diệt mà có những vị cư sĩ như vầy thì Phật pháp đâu có như ngày nay. Sau
khi rõ thấu tâm nguyện của quí bạn cư sĩ trong nước cũng như ở hải ngoại qua những
bức thư, và đặc biệt thư của một cư sĩ ở Mỹ với tâm nguyện ước ao Thầy biên soạn
một giáo án tu tập cho người cư sĩ vì sự trường tồn của Chánh Phật Pháp để chấn
hưng Phật Giáo, Diệu Quang góp nhặt những bức thư ấy lại, đóng thành sách dự
tính lấy tên là Tâm Nguyện và sau này có đủ duyên quí cư sĩ cùng Diệu Quang hợp
tác phụ giúp Thầy biên soạn một tập Giáo án tu tập cho người cư sĩ vì sự trường
tồn của Chánh Phật Pháp. Những tập sách đầu tiên này sẽ chuẩn bị cho một giáo
án như thế ra đời, nhưng Thầy khuyên chúng tôi nên đặt ngay tên sách là Giáo Án
Tu Tập Cho Người Cư Sĩ Vì Chánh Phật Pháp. Do lời dạy này Diệu Quang lấy tên
sách như trên. Trong khi chuẩn bị cho tập 1 Giáo Án Tu Tập Cho Người Cư Sĩ ra đời,
rồi kế là tập 2, thì Diệu Quang nghĩ là nên đưa tập Tâm Nguyện I của H.N.H vào
tập 1 của bộ sách GATTCNCSVCPP để cùng có một tên chung trong giáo án tu tập
cho người cư sĩ. Khi được gom chung vào một sách thì rất tiện lợi việc phổ biến
và giữ gìn những ý kiến hay và chân thật, dể chấn chỉnh Phật Giáo trong một giai
đoạn vàng thau lẫn lộn. Diệu Quang rất mong được đọc thư quí bạn cư sĩ bốn
phương. Mỗi bạn có cái nhìn thấy biết sự đúng sai của Phật Giáo hiện giờ và mạnh
dạn nói lên để cùng nhau góp thành những viên đá, viên gạch xây dựng lại tòa
nhà Phật Giáo đã bị nghiêng ngả sụp đổ từ lâu. Nếu quí bạn không góp sức cùng với
Thầy, không có tiếng nói của quí bạn thì chắc chắn giáo án tu tập cho người cư
sĩ vì sự trường tồn của Chánh Phật Pháp sẽ không thành hình. Giáo án này không
thể nào một mình Thầy làm xong được, vì Thầy còn rất nhiều việc phải làm, nhất
là bộ sách Ðạo Ðức Làm Người mà Thầy đang đầu tư rất nhiều trí tuệ để hoàn
thành, đó là một giáo án tu tập cho con người vì nền hòa bình thế giới. Trải
qua hơn hai ngàn năm, ngôi nhà Phật Giáo đã có quá nhiều sự sai lệch trong đó,
nếu Tăng, Ni và Cư sĩ không thật tâm đoàn kết nhau lại, không dám nói lên cái
sai, không dám dựng lại cái đúng thì làm sao gọi là chấn hưng Phật Giáo. Muốn
chấn hưng Phật Pháp thì phải nêu rõ cái đúng của Phật Pháp và vạch trần bộ mặt
giáo pháp giả dối của ngoại đạo đang ẩn núp trong cơ thể Phật Giáo và đang đục
phá giới luật và giáo pháp của Ðức Phật trong suốt một chiều dài thời gian hơn
hai ngàn năm trăm bốn chục năm. Bây giờ Tăng Ni và Cư sĩ còn đợi chừng nào nữa
mà không dám nói thẳng, lại cam tâm chịu đựng một gánh nặng trên vai bởi những
tu sĩ đời chẳng ra đời, đạo chẳng ra đạo, nếu không chấn chỉnh lại thì tâm nguyện
của quí vị vì sự trường tồn của chánh Phật Pháp chỉ là một ước muốn suông mà
thôi và con đường tu hành của quí vị cứ theo lối mòn cũ của Phật Giáo Ðại Thừa
thì chỉ hoài công vô ích. Nếu quí vị là tu sĩ chân chánh thì quí vị đâu có sung
sướng gì khi tu hành không đúng chánh Pháp của Phật, đã không giải thoát mà còn
làm gánh nặng cho xã hội; nếu quí vị lợi dụng cơm ăn áo mặc của người khác để tạo
danh tạo lợi cho mình thì quí vị tự biến mình trở thành những người lừa đảo nói
láo có sách vỡ, có cấp bằng. Chính cấp bằng Phật học của quí vị là tấm bình
phong để giúp cho quí vị nói láo dễ dàng mà còn được người ta kính phục, chứ
quí vị tu hành có giải thoát cái gì. Cấp bằng Phật học không giúp cho quí vị
làm chủ sanh, già, bịnh, chết và chấm dứt luân hồi. Vai trò của người cư sĩ hiện
giờ trong giai đoạn chấn hưng Phật Pháp là phải can đảm, dũng mãnh dám ăn dám
nói, xem địa ngục của Ðại Thừa là cảnh du ngoạn, là danh lam thắng cảnh, là nơi
hóng mát, là sự lừa dối, là thứ hù dọa người mê tín ngu si. Ðịa ngục ấy nếu có
thì chỉ dùng để dành cắt lưỡi, nấu dầu những nhà sư mạo danh tu Phật giáo mà phạm
giới, phá giới và bẻ vụn giới, v.v... và những nhà sư bày nhiều trò mê tín lừa
đảo, lường gạt để móc tiền tín đồ Phật Giáo một cách vô lương tâm. Hỡi các bạn
cư sĩ! Nếu các bạn rụt rè, nhút nhát thì giáo pháp chân chánh của Ðạo Phật sẽ
không bao giờ làm sáng tỏ lại được và vì vậy con đường tu của các bạn rất mờ mịt.
Các bạn làm sáng tỏ lại Phật Pháp là các bạn đã giúp biết bao nhiêu người đang
lầm đường lạc lối và còn hơn thế nữa là các bạn trao cho mọi người trên hành
tinh này một nền đạo đức làm người của Phật Giáo rất tuyệt vời, giúp cho mỗi
con người có một cuộc sống không làm khổ mình khổ người, biến hành tinh này trở
thành Thiên Ðàng, Cực Lạc. Vì lợi ích lớn cho loài người như vậy, thì chúng ta
có sá gì sự gian nan khó nhọc, sự nguy hiểm khôn lường. Với chiếc thân nhân quả
vô thường sống chết rất dễ dàng này, tuy nó nhỏ bé so với mọi người trên hành
tinh này thì nó đâu có nghĩa lý gì nhưng nó phải sống như thế nào cho có ý
nghĩa, Nó biết làm lợi ích cho mọi người bằng cuộc tẩy trừ tà giáo mê tín trong
Phật Giáo thì nó sẵn sàng thẳng tiến chẳng lùi bước. Một anh hùng vì nước quên
thân. Một người cư sĩ vì Phật Pháp, vì nền đạo đức của con người mà không dám
quên thân mình được sao? Chuyện riêng của một đất nước, một quê hương mà biết
bao anh hùng liệt sĩ đã hy sinh vì Tổ quốc. Còn việc Phật Pháp là việc lợi ích
chung của loài người trên toàn cầu thì chúng ta lẻ nào không sẳn sàng dủng cảm
nói thẳng, nói thật cái sai cái đúng của Phật Giáo hay sao? Chúng ta sợ gì mà
không dám nói? Biết rằng trên hành tinh này, con người đã chết vì chiến tranh về
tôn giáo không phải là ít, nhưng chúng ta phải hiểu, tất cả các hệ phái của Phật
Giáo đều lấy từ bi tâm, lấy sự chân thật làm đầu trong tinh thần bất bạo động
và chúng ta cũng chỉ nói lên sự thật trong tinh thần tư bi bất bạo động mà
thôi. Hiện giờ dân trí được nâng cao, mọi người đều có trình độ hiểu biết khá rộng,
không còn lạc hậu như ngày xưa, mọi người đều có sự tư duy suy nghĩ chính chắn,
thì những lời nói thẳng, nói thật sẽ giúp họ tỉnh ngộ, biết được cái đúng, cái
sai mau chóng và cởi mở tâm hồn vì lợi ích chung cho loài người, không riêng
cho một ai, mà mọi người cùng nhau chung lưng đâu cật xây dựng lại ngôi nhà
Chánh Phật Pháp. Chính lúc này Tâm Nguyện là giáo án tu tập cho người cư sĩ vì
sự trường tồn của Chánh Phật Pháp phải ra đời. Diệu Quang ước mong sao Tâm Nguyện
của Người cư sĩ sẽ đến tay người cư sĩ và mỗi tâm nguyện ấy sẽ góp mặt xây dựng
tòa nhà đại gia đình Phật Giáo. Kính ghi Diệu Quang (Chơn Như ngày 2 tháng 2
năm 2001)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét