259-BẢN TÓM LƯỢC
Ngày
7-7-2001 THẦY GIẢNG: Các con quỳ lạy đảnh lễ Thầy, Thầy thấy đau xót làm sao ấy.
Có gì đâu; Thầy chỉ là người đi trước, hướng dẩn người đi sau mà thôi. Những gì
Thầy biết được, Thầy dạy lại mấy con. Chỉ có vậy thôi. Phật dạy: người tu tập
trước tiên là phải tu tập Tứ Chánh Cần trên Tứ Niệm Xứ để ngăn ác, diệt ác pháp
trên bốn chỗ thân, thọ, tâm, pháp nên không còn thấy phải trái, hơn thua, mà chỉ
thấy có thiện hay ác mà thôi. Vì còn thấy phải trái, hơn thua thì còn đau khổ;
mà đau khổ là ác pháp. Ác pháp làm khổ mình khổ người. Vì vậy, phải luôn luôn
ngăn ác diệt ác để tâm luôn sống trong thiện pháp là luôn được an vui, thanh thản.
Quán Tứ Niệm Xứ trên Tứ Niệm Xứ là dùng pháp Tứ Niệm Xứ quán Tứ Niệm Xứ trong
thân của mình, tức là thân, thọ, tâm, pháp. Quán Tứ Bất Hoại Tịnh không phải là
quán theo tư niệm mà quán theo hạnh sống của Ðức Phật. Phật sống như thế nào
thì ta sống như thế ấy. Và Pháp của Phật dạy như thế nào thì ta phải thực hành
như vậy. Ta tin Tăng là người đại diện cho chánh pháp của Ðức Phật, dạy ta cách
sống, cách tu tập như Phật, ta phải nương theo đó mà cố gắng tu. Và giới luật của
Phật đặt ra để ngăn chặn những điều ác thì người tu tập phải ráng giữ cho đúng,
thực hành cho đúng. Thầy giảng kinh Nguyên Thủy nhưng Thầy lại mặc chiếc áo của
Ðại Thừa là vì Thầy xuất thân từ Ðại Thừa nên Thầy muốn hoán chuyển Ðại Thừa,
chứ không phải tiêu diệt Ðại Thừa. Người tu hành theo Phật Giáo khi ăn một món
ăn với tâm từ bi là phải quán xét mười phương. Ðây không phải là mười phương
bên ngoài mà là mười phương trong bát thực phẩm ấy. Quán xét xem trong bát thực
phẩm ấy có thịt chúng sanh không, có nghe tiếng kêu la đau khổ của chúng sanh
không, và có nghi ngờ trong bát thực phẩm ấy có thịt chúng sanh không? Nếu có
thì nhất định không thọ dụng. Chỉ nên thọ dụng thực phẩm chay tịnh mà thôi. Vì
sự sống mà chúng ta phải ăn rau cải là chúng ta đã giết chết sự sống của loài
thực vật. Vì vậy, mặc dù người tu hành ăn thực phẩm chay tịnh của loài thực vật
cũng không được phí phạm. Ngày xưa Ðức Phật còn không đi trên cỏ, vì sợ hũy diệt
mầm sống của cỏ cây, mà ngày nay chúng ta dùng cỏ cây để nuôi sống thân này,
duy trì thân này để tu hành thì không thể nào phí phạm thực phẩm được. Tu tập
giữ hạnh độc cư cho trọn vẹn thì không được nói chuyện. Trong một ngày mình giữ
không nói chuyện, nhưng đến cuối ngày thì nói, như vậy là trong ngày đó mất hết,
vì trong một ngày tu tập, nổ lực hết sức, cố giữ gìn im lặng không nói chuyện để
tránh các duyên, để hộ trì các căn, để tỉnh thức ngăn ác diệt ác pháp, tỉnh thức
đẩy lui các chướng ngại pháp trên thân, thọ, tâm, pháp của mình, để tâm không
phóng dật, để thân tâm được thanh thản, an lạc, vô sự; thế mà một phút phá hạnh
độc cư thì sự tu tập của ngày ấy chỉ hoài công vô ích. Vì vậy, khi đã tu hành
thì phải kiên quyết giữ hạnh độc cư cho trọn vẹn, có tịnh chỉ ngôn ngữ mới nhập
được Sơ Thiền. Các con hãy nhớ như vậy. Thầy mong rằng với chiếc áo của người
cư sĩ mà các con tu tập và sống đúng một đời sống của người xuất gia, quyết tâm
tu đến giải thoát làm sáng tỏ Phật Giáo với nền đạo đức nhân bản nhân quả, đem
lại lợi ích cho loài người trên hành tinh này để mọi người được sống trong sự
thanh bình, an vui và hạnh phúc.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét