59-NGƯỜI CƯ SĨ VÌ CHÁNH PHẬT
PHÁP TẬP 2: NHỮNG VẦN THƠ THẾ KỶ
Những Vần
Thơ Thế Kỷ Ðền chùa gỏ mỏ tụng kinh Loanh quanh mỗi bửa siêu sinh nguyện
cầu Nguyện cầu chẳng ích gì đâu! Cho sự giải thoát nhiệm mầu tánh linh.
Cái nhân dày dặc mê tình Cái quả bi lụy, vô minh, mịt mờ. Mỗi ngày gieo
khổ người ta Mỗi ngày giữa cõi ta bà khổ lao. Nhân quả công lý liền nhau
Vô-Thượng-Phật... Tăng nào cứu ta???! Ví không tu giới lơ là, Sáu căn không
tịnh la cà sáu duyên, Âm thinh sắc tướng đảo điên, Phân táng đạo lực ưu phiền
khổ tăng. Cửa thiền ngày tháng lăn xăn, Gương xưa đã vở, đạo vàng ố hoen!!! Tụng
chân kinh tẩy ưu phiền Mỗi trang CHÁNH-PHÁP cởi xiềng tối mê. Tu lâu không chứng
BỒ-ÐỀ, Vì GIỚI-ÐỊNH-TUỆ chưa hề nghiêm minh. THÍCH-CA đạo giác uy linh THIỀN
MÔN thanh tịnh siêu sinh giữa trần. Tụng kinh rõ nghĩa là cần Người tu sĩ buông
dần thói mê. Ðến chùa trững-giởn kết bè, Làm danh, làm lợi, u mê ích gì??.
CHÁNH-ÐẠO dẫn lối ta đi Người cư-sĩ tuệ bi tuyệt vời... Tham vấn đạo, mở tuệ
tri... Chuyên xã tâm sạch tế vi bụi đời. Cảnh tịnh, giới hạnh, nội soi... Ðức
Phật chứng đạo từ nơi tâm này. Buông lung, phóng dật, suy đồi... Ði chùa đâu
khác lội bơi biển trần. Thương người Phật tử dương trần, Không chơn sư dạy dần
dần tối mê! Khổ đời nương chốn Bồ-Ðề Bồ-Ðề xưa hởi đường về nhá nhem!!!! Chánh
pháp gặp hồi tối đen! Phàm Tăng chưa thể mở then nhiệm mầu. Ngắm xem cõi tịnh
thêm sầu, Mong thay Chánh-Ðạo nhiệm mầu thế gian. Ngày Lễ Tổ MINH ÐĂNG QUANG
Trúc-Tịnh Võ-Ðắc-Vi, 2001
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét